Thứ Hai, 20 tháng 4, 2009

Bạn tôi làm cha xứ

ĐOẠN SUY TƯ, KHI THẤY BẠN TÔI ĐI LÀM CHA CHÁNH XỨ

"Đẹp thay ! Ôi đẹp thay những bước chân gieo mầm cứu rỗi…".
Trong suốt tuần Bát Nhật Phục sinh, chúng ta nghe nhiều đoạn Tin mừng nói về việc Chúa Giêsu Phục sinh hiện ra với nhiều người khác nhau và sai họ đi loan báo Tin mừng Phục sinh cho mọi người.
Tiếp nối bước chân của các nhân chứng phúc âm. Hôm nay, ngày 18 tháng 04 năm 2009, ngày cuối tuần Bát Nhật Phúc sinh, Cha Giuse Phạm Chí Dũng, một người anh em trong lớp chúng tôi đã hăng hái lên đường, thi hành một sứ vụ mới : "Làm Cha Chánh xứ "- Giáo xứ Hảo Đước- Hạt Tây Ninh- Giáo phận Phú Cường.
Trong bài sai, Đức Giám Mục đã long trọng giới thiệu cha Tân chánh xứ với cộng đoàn : "Nhận thấy cha là một linh mục trẻ, sẵn sàng phục vụ bất cứ môi trường tông đồ nào…Nay tôi quyết định : Đặt cha làm cha Chánh xứ...!
"Làm Cha Chánh xứ " là làm cha nhiều người, hay người ta thường nói cho vui : Làm cha thiên hạ. Xét về khía cạnh con người : "Đẹp trai, học giỏi, làm cha xứ sớm"… ai mà chẳng thích; Có chức, có quyền ai mà chẳng ham; Còn trẻ được mọi người gọi là "Cha sở" ai mà chẳng thích, và "Làm Cha Chánh xứ " trước các cha cùng lớp trong giáo phận ở tuổi 40, xem ra rất đẹp cũng oai thật đấy chứ!
Nhưng xét về sứ mạng trong Thiên chức của người Mục Tử thì vẫn còn đó những nỗi lo . Bởi lẽ sứ mạng của người mục tử đâu chỉ dừng lại ở địa vị, chức quyền, hay danh vọng, cũng không chỉ dừng lại ở việc thi hành quyền bính như một vị quan quyền. Nhưng là bước khởi đầu cho một cuộc hành trình dấn thân phục vụ trong yêu thương, trong hy sinh và hiến mình cho đoàn chiên, bất chấp mọi gian lao, nguy hiểm cho tính mạng; theo gương Chúa Giêsu, Vị Mục Tử tốt lành : "Tôi chính là mục tử nhân lành. Mục tử nhân lành hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên"(Ga10,11); Là ra đi để họa lại chân dung của Đức Kitô bằng việc hiến thân mình làm tấm bánh bẻ ra để nuôi sống đoàn chiên : "Ta đến để cho chiên được sống và được sống dồi dào" (Ga10,10b).
Mỗi lần nhận bài sai thì cảm xúc dâng trào : vui buồn lẫn lộn, hạnh phúc và cay đắng; nước mắt và nụ cười như hiện ra trước mắt, đan quyện theo bước chân người mục tử.
Tôi nhớ lại lời một bài hát:
"Bạn ơi, qua nhà xin cạn chén ly vơi,
Ngày mai tôi đã đi xa rồi,
Thành đô lưu luyến chắn bước chân tôi
Trước giờ chia tay mấy ai không bùi ngùi,
Kỷ niệm buồn vui mãi ghi trong lòng tôi…"
Thay đổi một nơi chốn, một môi trường sống quen thuộc để ra đi hòa mình vào một nhịp sống khác…sẽ làm cho người tông đồ lần đầu tiên ngỡ ngàng, nhưng cuộc đời người mục tử nay đây, mai đó sống hoàn toàn theo ý Chúa sẽ làm cho người tông đồ trưởng thành hơn.
Vâng ! Với sứ mạng cao cả ấy, Cha cũng rất cần lời cầu nguyện, nâng đỡ và chia sẻ trách nhiệm của mỗi người chúng ta, để mỗi bước Cha đi luôn là một cuộc dấn thân phục vụ, để mỗi lời Cha nói sẽ đem lại niềm an ủi, mỗi việc Cha làm luôn đem lại sự bình an và hạnh phúc cho mọi người, để cuộc đời của Cha luôn mãi là lời ca :"Đẹp thay ! Ôi đẹp thay những bước chân gieo mầm cứu rỗi…đem tình thương và niềm vui của Chúa đến cho mọi người".
Ban Biên Tập

Hình ảnh ngày cha Giuse Phạm Chí Dũng nhận chánh xứ Hảo Đước

Thứ Năm, 16 tháng 4, 2009

CG hiện ra ở biển hồ Ti-bê-ri-a (Lm. Phêrô Mai Tính)

Thứ Sáu tuần Bát Nhật Phục Sinh
Ga 21,1-14 : CG hiện ra ở biển hồ Ti-bê-ri-a



Đề tài 1 : Ai yêu thì thấy

1. Mức độ yêu mến :
Càng mến càng nhạy bén :
- Gio-an nhận ra Chúa sống lại còn các tông đồ khác thì chưa vì Gio-an mến nhiều.
- Chúa đứng trên bãi biển, mẻ cá lạ : Không ai nhận ra, chỉ trừ Gio-an (c 7)
2. Lời giảng :
- Bị ghét vì giảng đụng đến người ta và sẽ bị người ta tìm cách đối phó.
- Được cám ơn đối với người đạo đức và nhạy bén.
Bài học : Xin cho con chấp nhận cái không vừa ý con nhưng tốt cho con.


Đề tài 2 : Mẻ cá lạ

1. Mẻ cá lạ :
- Mẻ cá lạ giúp các tông đồ vững tin CG đã sống lại (trước đó còn nghi ngờ)
- Phép lạ nhiều khi giúp củng cố đức tin.
2. Niềm tin phục sinh :
- Phục sinh cho ta thấy CG là TC quyền phép.
- CG là TC nên nhờ đó, ta hiểu hơn về đồng trinh, về hồn xác lên trời… của Đức Mẹ.
Bài học : Hãy tin TC toàn năng.

Lm. Phêrô Mai Tính SB59

Thứ Hai, 13 tháng 4, 2009

Thông tin nhận xứ

Thưa anh em,
Người anh em trong khoá, Giuse Phạm Chí Dũng, hiện đang là cha phụ tá giáo xứ Tây Ninh, giáo phận Phú Cường được 2 năm 7 tháng (từ ngày 11 - 9 - 2006 đến 18- 04 2009),
nay được Đức Giám Mục sai đi làm chánh xứ giáo xứ Hảo Đước, hạt Tây Ninh, huyện Châu Thành, tỉnh Tây Ninh.
Thánh Lễ và nghi thức nhận xứ vào lúc 9 giờ, ngày 18 tháng 4 năm 2009, do cha Quản Hạt, hạt Tây Ninh chủ sự.
Mời anh em đến tham dự Thánh Lễ và khích lệ người anh em trong tinh thần huynh đệ.

Thứ ba Tuần Bát Nhật PS

Chất giọng quen thuộc của Thầy



Thánh sử tin mừng thứ tư thuật lại, theo cách thức của ông, kinh nghiệm phục sinh của Maria Mađalêna, người đã cùng với các môn đệ sống nỗi đau khổ của sự chia ly và loại trừ khi nhìn thấy Đức Giêsu một mình với những đau đớn và cái chết của riêng Ngài. Chiều thứ sáu tuần thánh, nhà cầm quyền trao trả lại xác chết của Chúa. Giuse Arimathia và Nicôđêmô táng xác vào mộ đá.
Nếu ngôi mộ và thân xác của Ngài là tất cả những gì còn lại cho các môn đệ, có lẽ sẽ chỉ là một kỷ niệm, một tưởng niệm và trung tâm của một cộng đoàn có liên quan đến một thánh tích.
Maria khóc khi đến gần mộ. Bà không cảm thấy chút nào niềm vui phục sinh. Các thiên sứ, một vị ngồi đàng đầu, một vị đàng chân, bà chỉ ghi nhận được có thế. Bà chẳng để ý gì đến cái khoảng trống giữa vị trí ngồi của các vị sứ giả của Thiên Chúa: 'Người ta đã lấy mất Chúa tôi rồi…', và đấy là nỗi đau khổ của bà. Bà nmuốn biết người ta đã đặt Ngài ở đâu, muốn bảo đảm đấy chính là Ngài, muốn giữ Ngài lại và kề cận bên Ngài…cái tương lai mà Maria tưởng tượng ra đó, làm cho bà chán nản trong lúc bà rời mộ.
Và cũng chính trong giây phút đó mà mắt bà mở ra. Bà nghe cái chất giọng quen thuộc của Thầy và nhận ra rằng Thầy đang sống. Chúa Giêsu không nói với bà về cuộc sống đã qua, nhưng nói về tương lai của bà, cũng sẽ là tương lai của các môn đệ, của những kẻ tin. Ngài nói với bà rằng Ngài về cùng Thiên Chúa, là Cha của Ngài, cũng là Thiên Chúa và là Cha của chúng ta.

Lm. Phêrô Phạm Ngọc Lê SB66

Thứ Bảy, 11 tháng 4, 2009

MỪNG CHÚA PHỤC SINH

ALLÊLUIA


 

Xin Chúa Kitô Phục Sinh ban nhiều phúc lành cho những ai ghé thăm blog này.

Thứ Tư, 8 tháng 4, 2009

Yêu thương

Thứ Năm tuần thánh
Ga 13, 1-15 : Yêu thương



Đề tài 1 : Yêu thương

1. Yêu thương tạo niềm vui :
- CG yêu thương qua hành vi rửa chân : Yêu thương nghĩa là phục vụ.
- CG yêu thương đến chết trên thánh giá : Yêu thương là hy sinh.
2. Thiếu yêu thương sẽ gây đau buồn :
- Giu-đa phản bội, bán CG 30 đồng.
- Thiếu yêu thương gây nhiều đau khổ.
Bài học : Hãy dùng tình thương mà cư xử với nhau thì đời sẽ vui.


Đề tài 2 : Tinh thần phục vụ

1. CG phục vụ :
- Ngài phục vụ vô vị lợi, không điều kiện.
- Ngài phục vụ mọi người : Phê-rô và cả Giu-đa phản bội.
2. Phương cách của người phục vụ :
- Người phục vụ phải nhạy bén và sáng kiến thì việc phục vụ mới hiệu quả.
- Người phục vụ cần sự khiêm nhường.
Bài học : Hãy coi phục vụ là niềm vui mới hăng hái phục vụ.

Lm. Mai Tính SB59

Tình yêu và phục vụ

Suy nieäm Thöù Naêm Tuaàn Thaùnh

Tình yeâu vaø phuïc vuï

Ga 13, 14-15

"Neáu Thaày laø Chuùa, laø Thaày maø coøn röûa chaân cho anh em, thì anh em cuõng phaûi röûa chaân cho nhau" (Ga 13,14). Lôøi daïy treân cuûa Chuùa ñaõ vang leân hôn 2000 naêm, nhaéc nhôû nhaân loaïi chuùng con veà tinh thaàn yeâu thöông vaø phuïc vuï tha nhaân nhö Chuùa ñaõ laøm. AÁy theá, lôøi daïy ñoù vaãn chöa ñöôïc loaøi ngöôøi chuùng con chöa thöïc thi tích cöïc vaø trieät ñeå, bôûi vì chuùng con coøn soáng quaù ích kyû heïp hoøi chæ nghó ñeán mình nhieàu hôn.

    Sau lôøi daïy treân, Chuùa Gieâsu coøn caên daën: "Thaày ñaõ neâu göông cho anh em, ñeå anh em cuõng laøm nhö Thaày ñaõ laøm cho anh em" ( Ga 13, 15). Laïy Chuùa Gieâsu, con caûm thaáy nhaân loaïi sao coøn döûng döng tröôùc lôøi khuyeân daïy cuûa Chuùa. Con caûm nhaän raèng: caøng soáng trong moät xaõ hoäi vaên minh, kinh teá sung tuùc thì tình yeâu vaø söï phuïc vuï xem nhö bò ñoùng khung. Con ngöôøi ñaõ khoâng yeâu thöông giuùp ñôõ phuïc vuï nhau maø coøn laïi gaây haän thuø cho nhau. Ñoù ñaây vaãn coøn naïn kyø thò chuûng toäc, chieán tranh xaûy ra nhieàu nôi treân theá giôùi. Nhöõng caùi cheát thöông taâm cuûa nhöõng naïn nhaân voâ toäi ñaõ vónh vieãn ra ñi vì chieán tranh baát nghóa, vì huynh ñeä töông taøn. Coù nhöõng thaân theå taøn taï, chæ coøn da boïc xöông vì ñoùi khoå thieáu thöùc aên. Trong khi ñoù, nhöõng quoác gia giaøu maïnh dö thöøa thöùc aên laïi ñoå bieån, khi haøng hoaù cuûa hoï khoâng tieâu thuï ñöôïc. Hoï doàn kinh phí khaù lôùn vaøo vieäc cheá taïo vuõ khí gieát ngöôøi daõ man. Ñoái vôùi hoï, vieäc giuùp ñôõ nöôùc ngheøo laø vieäc thöù yeáu, khoâng quan troïng. Vì theá, moãi ngaøy treân theá giôùi coù bieát bao ngöôøi ñang laâm vaøo caûnh maøn trôøi chieáu ñaát, ñang laâm vaøo caûnh cheát ñoùi. Nhöõng caûnh ñau thöông ñoù, khoâng ñöôïc ai quan taâm giuùp ñôõ. Hoï ñang heùo hon töøng ngaøy vôùi caùi cheát ñe doaï vì naïn ñoùi.

Tuaàn Thaùnh ñaõ ñeán, laàn giôû töøng trang Tin möøng veà cuoäc khoå naïn cuûa Chuùa, con caûm nhaän ñöôïc tình yeâu bao la haûi haø cuûa Thieân Chuùa döôøng bao ! Cuõng vì yeâu, Chuùa ñaõ nhaäp theå laøm ngöôøi trong caûnh ngheøo heøn. Taïi sao Chuùa khoâng sinh ra trong caûnh sang giaøu, nhöng laïi choïn nôi khoù ngheøo baàn cuøng? Taát caû cuõng vì yeâu vaø taát caû cuõng vì muoán caûm thoâng vôùi nhöõng con ngöôøi ngheøo khoå cô haøn. Cuõng vì yeâu, Chuùa ñaõ chòu cheát treân thaäp giaù ñeå cöùu chuoäc nhaân loaïi. Laïy Chuùa, Chuùa ñaõ ñeå laïi hình aûnh cao caû trong chuùng con, ñoù laø:"Thaày ñeán khoâng phaûi ñeå ñöôïc phuïc vuï nhöng laø ñeå phuïc vuï" vaø "Thaày ban cho anh em moät giôùi raên môùi laø anh em laø anh em haõy thöông yeâu nhau nhö Thaày ñaõ yeâu thöông anh em".

    "Yeâu thöông vaø phuïc vuï cho tha nhaân" laø leänh truyeàn maø Chuùa muoán con ngöôøi thöïc thi. Theá nhöng, con ngöôøi chöa thi haønh laø bao !Ngay caû trong caùc gia ñình ngaøy nay laø nôi deã thöïc thi yeâu thöông phuïc vuï nhaát, cuõng xem ra bò khuûng hoaûng traàm troïng. Vôï choàng baát hoaø gaây ñoã vôõ, li dò. Con caùi ngoã nghòch khoâng vaâng lôøi cha meï. Nôi gia ñình, khoâng coøn laø toå aám haïnh phuùc yeâu thöông maø chæ coøn laø noâi laïnh giaù thôø ô saép tan chaûy. Thaät buoàn thay ! Gia ñình khoâng coøn laø choã döïa yeâu thöông ñeå aáp uû, döôõng nuoâi con caùi tröôûng thaønh böôùc vaøo ñôøi.

    Veà töông quan ngöôøi vôùi ngöôøi, laïy Chuùa, xem ra hoï caøng döûng döng vôùi nhau, nhaø ai naáy soáng. Hoï theo chuû nghóa Makeâno. Tröôùc ñaây, con ngöôøi coøn thöôøng lui tôùi vôùi nhau. Theá nhöng, ngaøy nay nhaø ai cuõng kín coång cao töôøng ñaõ laøm cho con ngöôøi caøng xa laùnh nhau, thôø ô laïnh nhaït vôùi nhau. Do thôø ô laïnh nhaït nhau, con ngöôøi laøm sao coù theå quan taâm yeâu thöông, phuïc vuï nhau ñöôïc.

    Laïy Chuùa, haønh ñoäng cuùi xuoáng röûa chaân cho caùc moân ñeä, Chuùa ñaõ toû roõ cho chuùng con thaáy tình thöông cuûa Chuùa thaät traøn ñaày lai laùng. Chuùa cuõng ñoøi hoûi moãi ngöôøi chuùng con haõy noi göông Chuùa "Thaày ñaõ neâu göông cho anh em, ñeå anh em cuõng laøm nhö Thaày ñaõ laøm cho anh em" ( Ga 13, 15). Thaät laø moät nghóa cöû raát cao ñeïp !Thaõt caûm ñoäng thay !hình aûnh ngöôøi Thaày laïi röûa chaân cho troø, ngöôøi chuû laïi röûa chaân cho ñaày tôù thaät khoù thaáy trong thôøi baáy giôø,thì nay laïi caøng khoâng theå thaáy trong xaõ hoäi vaên minh.Theá nhöng, con thaáy coøn cao hôn theá nöõa: moät Thieân Chuùa cao caû laïi cuùi xuoáng röûa chaân cho con ngöôøi, moät thuï taïo ñaày toäi loãi. Vaâng !Chuùa Gieâsu ñaõ quyø xuoáng röûa chaân cho Pheâroâ, keû ñaõ choái thaày ñeán ba laàn. Chuùa coøn cuùi xuoáng röûa chaân cho taát caû nhöõng ngöôøi seõ boû Thaày maø troán chaïy.

    Laïy Chuùa, Taïi sao Ngaøi laïi quyø xuoáng röûa chaân cho toäi nhaân chuùng con? Ngay caû Pheâroâ cuõng khoâng tin vaøo maét mình. Laøm sao Ngaøi laø Thaày, laø Chuùa maø laïi quyø xuoáng röûa chaân cho chuùng con laø nhöõng keû thaáp heøn toäi loãi? Thaät laø moät söï kieän khoù hieåu! Xöa nay chæ coù nhöõng ngöôøi ñaày tôù, nhöõng keû thaáp heøn môùi röûa chaân cho chuû mình. Ñaèng naøy, Ngaøi laø Chuùa, laø Vua cao troïng hôn heát moïi söï cao troïng ôû traàn gian naøy, laïi ñi röûa chaân cho nhöõng ñaày tôù toäi loãi cuûa mình.Laï thaät! Nhöng taát caû chæ vì tình yeâu maø Thieân Chuùa daønh cho con ngöôøi. Con thaáy :Duø con ngöôøi coù toäi loãi ñi ñeán maáy, coù phaûn boäi, coù choái Chuùa, Chuùa vaãn yeâu thöông hoï vaø mong cho hoï ñöôïc haïnh phuùc.

    Laïy Chuùa Gieâsu, Vua tình yeâu, chuùng con ñang soáng trong nhöõng ngaøy Tuaàn Thaùnh. Tuaàn leã cao ñieåm noùi leân tình yeâu cuûa Thieân Chuùa daønh cho con ngöôøi toäi loãi cuûa chuùng con. Öôùc gì xin Chuùa cho moãi Kitoâ höõu chuùng con luoân bieát yeâu thöong vaø phuïc vuï tha nhaân nhö leänh cuûa Chuùa ñaõ truyeàn: " Neáu Thaày laø Chuùa, laø Thaày maø con röûa chaân cho anh en thì anh em cuõng phaûi röûa chaân cho nhau" ( Ga 13,14) .

(Giuse HUYØNH THANH PHÖÔNG)

Thứ Ba, 7 tháng 4, 2009

Chúa Giêsu rửa chân cho các tông đồ

Thöù naêm tuaàn thaùnh

CHUÙA GIEÂSU RÖÛA CHAÂN CHO CAÙC TOÂNG ÑOÀ

Ga 13, 1- 14

Kính thöa quyù OBACE, chieàu hoâm nay, chuùng ta böôùc vaøo Tam Nhaät Thaùnh, coøn goïi laø Tam Nhaät Vöôït Qua. Möøng Tam Nhaät Vöôït Qua, Giaùo Hoäi môøi goïi chuùng ta hieäp thoâng vôùi nhöõng bieán coá quan troïng nhaát trong cuoäc ñôøi Chuùa Gieâsu vaø cuõng laø cao ñieåm nhaát cuûa caû naêm phuïng vuï.

Chieàu hoâm nay, töùc laø ngaøy naøy caùch ñaây gaàn 2000 naêm, Chuùa Gieâsu ñaõ laøm cho caùc moân ñeä moät vieäc ñaày yù nghóa. Trong boái caûnh möøng leã vöôït qua cuûa ngöôøi Do thaùi, töùc laø leã gieát chieân vöôït qua, Chuùa Gieâsu ñaõ laäp bí tích thaùnh theå ñeå trao ban chính thòt maùu Ngaøi neân cuûa aên vaø neân daáu cöùu ñoä cho toaøn theå nhaân loaïi. Ngaøi laø Chieân Thieân Chuùa hieán maïng soáng mình ñeå ñem laïi söï soáng cho con ngöôøi.

Bí tích Thaùnh Theå laø bí tích töï hieán, trao ban, phuïc vuï. Trong yù nghóa ñoù, tröôùc khi laäp pheùp Thaùnh Theå, Chuùa Gieâsu ñaõ cuùi xuoáng röûa chaân cho caùc moân ñeä.

Theo quan nieäm Do thaùi luùc baáy giôø, [ngay caû ngaøy nay cuõng vaäy] röûa chaân cho ai laø laøm moät vieäc thaáp heøn; vaø ñoù laø coâng vieäc cuûa ngöôøi ñaày tôù. Vaäy thì taïi sao Chuùa Gieâsu laïi laøm nhö theá vaø vieäc Chuùa Gieâsu laøm nhaèm daïy cho caùc toâng ñoà -vaø caû chuùng ta nöõa- baøi hoïc gì?

OÂng baø anh chò em taâhn meán,

Neáu nhö trong cöïu öôùc Gia veâ Thieân Chuùa ñöôïc dieãn taû laø moät Ñaáng tuy gaàn guõi vôùi daân rieâng laø Israel nhöng cuõng thaùnh thieän ngaøn truøng vaø voâ cuøng caùch bieät thì trong Taân öôùc, Thieân Chuùa nôi Ñöùc Gieâsu Kitoâ ñöôïc dieãn taû laø moät vì Thieân Chuùa "ñaõ trôû neân xaùc phaøm vaø ôû giöõa nhaân loaïi" (x. Ga 1, 14). Vôùi Chuùa Gieâsu, Thieân Chuùa trôû neân gaàn guõi vaø ñoàng haønh vôùi con ngöôøi. Thaät vaäy, trong cuoäc ñôøi rao giaûng, Chuùa Gieâsu ñaõ laøm baïn vôùi moïi haïng ngöôøi, keå caû nhöõng ngöôøi toäi loãi nhö Mattheâu, Giakeâu, Maria Madalena; vaø Ngaøi khoâng ngaàn ngaïi goïi caùc toâng ñoà laø "baïn höõu". Hình nhö, vôùi Chuùa Gieâsu, vieäc ñoù vaãn chöa ñuû ñeå dieãn taû söï khieâm nhöôøng; cho neân, trong böõa tieäc ly, Ngaøi laïi coøn haï mình röûa chaân cho caùc toâng ñoà.

Thaät vaäy, ñeå röûa chaân cho caùc toâng ñoà, Chuùa Gieâsu phaûi cuùi mình thaáp xuoáng; maø raát coù theå laø Ngaøi ñaõ phaûi quyø xuoáng nöõa! Trong tö theá aáy, Ngaøi röûa chaân cho caùc oâng; trong tö theá aáy, haún laø Ngaøi phaûi "ngöôùc leân" ñeå nhìn caùc toâng ñoà vaø nhaát laø ñeå traû lôøi cho thaéc maéc cuûa Pheâroâ.

OÂi, Ngoâi Lôøi saùng taïo maø giôø ñaây phaûi ngöôùc maét leân nhìn "thuï taïo" cuûa Ngaøi!

Treân traàn ñaïi thaùnh ñöôøng Sixtine ôû Roâma coù moät böùc hoaï raát noåi tieáng cuûa Michel Angelo; ñoù laø böùc hoaï "Thieân Chuùa saùng taïo vaø cöùu ñoä" böùc hoïa ñoù dieãn taû Thieân Chuùa cöùu ñoä con ngöôøi baèng hình aûnh caùnh tay Thieân Chuùa maïnh meõ buoâng xuoáng töø trôøi cao ñeå keùo baøn tay yeáu ôùt cuûa nhaân loaïi leân. Coøn ôû ñaây, chuùng ta nhaän thaáy hình aûnh Chuùa Gieâsu nhö moät "con ñoäi" [chöù khoâng phaûi laø caùi caàn caåu;] Ngaøi ñaõ haï mình xuoáng saâu taän cuøng ñeå naâng vuõ truï vaø con ngöôøi leân vôùi Thieân Chuùa.

Vieäc haï mình cuûa Chuùa Gieâsu cho chuùng ta coù moät caùi nhìn so saùnh giöõa Chuùa Gieâsu- Añam môùi- vaø Añam cuõ- nguyeân toå cuûa loaøi ngöôøi. Añam cuõ -con ngöôøi ñaàu tieân- ñaõ phaïm toäi kieâu ngaïo muoán baèng Thieân Chuùa maø bò aùn phaït maát ñòa vò trong töông quan vôùi Chuùa; thì Chuùa Gieâsu -Añam môùi- laø Thieân Chuùa ñaõ töï nguyeän trôû neân con ngöôøi môùi ñaày khieâm haï, maø phuïc hoài phaåm giaù con ngöôøi leân ñòa vò laø con caùi Thieân Chuùa. Ñaønh raèng Chuùa Gieâsu cöùu ñoä con ngöôøi qua maàu nhieäm töû naïn- phuïc sinh cuûa Ngaøi nhöng ôû ñaây -qua haønh vi röûa chaân- chuùng ta ñaõ thaáy chieàu saâu cuûa maàu nhieäm cöùu ñoä.

Vieäc Chuùa Gieâsu röûa chaân cho caùc toâng ñoà quaû laø moät vieäc "kyø laï". Vì thaäy vaäy, thoâng thöôøng, trong caùc gia ñình Do thaùi, ñeå toû loøng hieáu khaùch, chuû nhaø cho gia nhaân röûa chaân cho khaùch khi khaùch vöøa böôùc vaøo nhaø; coøn hoâm nay, Chuùa Gieâsu laïi röûa chaân cho caùc toâng ñoà "trong moät böõa aên". Ngoaøi tính caùch nghòch lyù veà thôøi gian, chuùng ta coøn thaáy moät nghòch lyù nöõa ñoù laø söï "ñaûo loän thöù baäc". Chuùa Gieâsu, ñöôøng ñöôøng laø moät oâng thaày, ñöôïc chuùc tuïng vaøo baäc "toân sö" vaäy maø cuùi xuoáng röûa chaân cho caùc moân ñeä cuûa mình. Khi laøm theá, Chuùa Gieâsu bieát chaéc caùc toâng ñoà seõ phaûi ngaïc nhieân. Ñieàu naøy ñöôïc theå hieän qua lôøi töø choái cuûa Pheâroâ: "Thöa thaày, thaày maø laïi röûa chaân cho con sao?" (Ga 13, 6). Pheâroâ khoâng hieåu, hay ñuùng hôn, oâng khoâng theå chaáp nhaän moät söï "ñaûo loän" nhö vaäy. Vieäc Pheâroâ töø choái ñeå Chuùa Gieâsu röûa chaân cho mình laø ñieàu bình thöôøng- coù ñôøi naøo troø maø laïi ñeå oâng thaày röûa chaân cho mình!

Tuy nhieân, Chuùa Gieâsu coi vieäc "röûa chaân" nhö laø moät ñieàu kieän ñeå ñöôïc "döï phaàn vôùi thaày". Coù leõ luùc baáy giôø Pheâroâ chöa hieåu "döï phaàn" laø gì, nhö lôøi Chuùa noùi: "vieäc thaày laøm baây giôø anh khoâng hieåu nhöng sau naøy anh seõ hieåu" theá nhöng Pheâroâ ñaõõ nhanh nhaûu ñaùp: "Xin thaày cöù röûa, khoâng nhöõng chaân maø caû tay vaø ñaàu con nöõa" (Ga 13, 9).

Kính thöa quyù OBACE,

Neáu "röûa chaân" laø ñieàu kieän ñeå ñöôïc döï phaàn vôùi Chuùa thì ñoù khoâng chæ laø moät "nghi thöùc beân ngoaøi" nhöng ñoù chính laø baøi hoïc yeâu thöông, khieâm nhöôøng phuïc vuï xuaát phaùt töï beân trong ñöôïc theå hieän qua cung caùch soáng vaø öùng xöû. Ñeå daïy caùc toâng ñoà baøi hoïc ñoù, Chuùa Gieâsu ñaõ soáng vaø laøm göông tröôùc: "Anh em goïi Thaày laø Thaày, laø Chuùa, ñieàu ñoù phaûi laém, vì quaû thaät, Thaày laø Thaày, laø Chuùa. Vaäy, neáu Thaày laø Chuùa, laø Thaày, maø coøn röûa chaân cho anh em, thì anh em cuõng phaûi röûa chaân cho nhau" (Ga 13, 13- 14).

Thaät vaäy, röûa chaân chæ laø khôûi ñaàu cuûa haønh vi hieán teá laø pheùp Thaùnh Theå maø Chuùa Gieâsu laäp trong böõa tieäc ly; vaø hieán teá naøy chæ hoaøn taát qua maàu nhieäm töû naïn cuûa Chuùa treân thaäp töï giaù.

Hôn nöõa, chuùng ta nhaän thaáy, vieäc Chuùa Gieâsu röûa chaân cho caùc moân ñeä ñöôïc ñaët trong cao ñieåm tình yeâu giöõa "thaày vaø troø", nghóa laø boái caûnh trong ñoù Chuùa Gieâsu laäp chöùc linh muïc. Vaø nhö theá, Chuùa daïy chuùng ta -nhöõng moân ñeä Chuùa -nhaát laø caùc linh muïc- phaûi bieát khieâm nhöôøng phuïc vuï anh em theo göông Chuùa. Coù theå noùi ñoù laø "caên tính" cuûa ngöôøi moân ñeä Chuùa; bôûi vì, Chuùa Gieâsu noùi: "Ngöôøi ta cöù daáu naøy maø nhaän bieát anh em laø moân ñeä cuûa Thaày laø anh em coù loøng yeâu thöông nhau" (Ga 13, 35). Vaø cuõng laø lôøi "traên troái" Chuùa noùi vôùi caùc moân ñeä. (x. Caâu nxöôùng tröôùc P.AÂ)

Chieâm ngaém vieäc Chuùa Gieâsu röûa chaân cho caùc moân ñeä trong baøi ñoïc Tin Möøng, nhaát laø trong nghi thöùc röûa chaân laùt nöõa ñaây: öôùc gì chuùng ta noi göông Chuùa Gieâsu, bieát yeâu thöông, khieâm nhöôøng, phuïc vuï anh chò em mình ñeå ñöôïc "döï phaàn" vôùi Chuùa trong vinh quang phuïc sinh. Amen.

Lm. Nguyeãn Thaønh Tieán


 

Thứ Sáu, 3 tháng 4, 2009

Bài giảng Chúa Nhật Lễ Lá

                        

                    Lm Jude Siciliano, OP    


 

PALM SUNDAY (B) - April 5, 2009

Processional Gospel Mark 11: 1-10 or John 12: 12-16

Isaiah 50: 4-7; Philippians 2: 6-11; Mark 14:1- 15:47

By Jude Siciliano, OP


 


 


 


 

Dear Preachers:

This Sunday is different in several ways. Today's liturgy has three parts: the remembrance of Jesus' entrance into Jerusalem, the Liturgy of the Word and the Liturgy of the Eucharist. In addition, we are given a choice of two processional Gospel passages. I am drawn to the Marcan passage and will focus my reflections on it. We also have the reading of Mark's Passion. I would choose not to chop it up, but to proclaim it in its entirety; after all, how many times will people get to hear the Passion in its entirety? The Missal suggests a "brief" homily; the long reading of the Passion is no excuse to eliminate the preaching.


 

Today Jesus enters the city where he will meet hostility and he is showing the powers that he is not afraid of them; not afraid of their malicious and slanderous words or their power to crush and destroy him. He doesn't come armed nor does he call the enthusiastic crowds that greet him to take up arms. He will not enter in secret to organize terrorist activities; the Zealots, who favored uprisings and a violent revolution, certainly would have wanted him to do that. Jesus' enemies wouldn't have to infiltrate the ranks of his disciples with spies to find out what he was teaching – for his words were public and his actions seen by anyone who wished.


 

Jesus' humble entrance into Jerusalem fulfilled the prophecy of Zechariah (9:9). "Rejoice greatly O Daughter of Zion! Shout, Daughter of Jerusalem! See your king comes to you, righteous and having salvation, gentle and riding on a donkey, on a colt, the foal of a donkey." That's what the crowds acknowledge in their Hosannas. Jesus' "royal" entrance was on a colt of an ass. What an insignificant figure he would make. Jesus enters the city without fancy trappings, with the cloaks of simple folks on the colt. In the gospel Jesus doesn't have very much: he borrows a boat from which to preach and a room to eat the Passover with his disciples. Even his tomb will be borrowed. How could this man possibly free a people dominated by the most powerful force in the world, the Roman army? What would the Jewish leaders of big city Jerusalem possibly have to fear from this peasant from Galilee?


 


 

Despite the fact that his appearances were humble, this did not turn people off or drive them away from him - at least not on this day. We tend to be impressed by displays of power that fill us with awe. At some national events fighter jets fly low over the heads of the crowds, their roar startles us and turns our heads towards the sound and the impressive display. Jesus doesn't draw attention by similar displays of power or because he is spectacular, but because he holds out hope to the weary and hopeless who have suffered dominance by the religious, military and economic powers of the world.


 

The German theologian, Dietrich Bonhoeffer, who was killed by the Nazis, warned of "cheap grace," if we do not take seriously the gravity of sin or the call to servanthood. This week, we disciples of Christ are called to follow and die with him; to die to sin and self. This week in its entirety must also be kept in focus, for Christ's death and the subsequent despair of his disciples are not the end of the story. The full story is revealed on Sunday morning when Christ defeated death and was raised to new life. What was an ending, was also an occasion for a new beginning. We will draw parallels from our lives this week with Christ's suffering and we will also experience the transforming power of our God who raises the dead to new life.


 


 

Mark's gospel, to this point, has been terse, with an air of rapid movement. Now the gospel takes a turn towards detail and slower pace. For example, in the brief narrative of Jesus' entrance into Jerusalem, Mark spends some time describing Jesus' directions to the two disciples and their search for the colt Jesus would ride on. In contrast to the surrounding excitement, the two are given a mundane task.


 

Earlier, two disciples had asked to sit at Jesus' right and left when he came into his glory. Their attitude and request are more typical of disciples in Mark's gospel, who continually miss Jesus' message about servanthood and the cross. Still, Jesus is the "teacher" and he wants to continue teaching his disciples their role of humble servanthood – even as he sees his end approaching. The two sent on their assignment are not named and so are representatives of disciples then and now; maybe that's why Mark spends so much time on this seeming insignificant detail.


 

The crowd is looking for a glorious king and Jesus, sitting on a donkey, is saying quite clearly that he is not that kind of king and those who follow after him will be asked to serve, not in a glorious crowd-pleasing ways, but in the very mundane way we who minister are called to serve. At a parish where I was recently, the parish staff were helping volunteers in the church basement make peanut butter and jelly sandwiches for the poor.


 

Thomas Long, who teaches at Candler School of Theology, wrote in "The Christian Century" (April 4, 2006), that Jesus' disciples have to be willing to be "donkey fetchers" for the Lord – willing to serve in humble ways. Mark's gospel opens with a trumpet call, "Prepare the way of the Lord." – but the gospel makes it clear that the way we do that is by performing humble, routine and often exhausting tasks. In the end, Long says, preparing the way of the Lord" usually looks like standing hip-deep in the mire of some stable trying to corral a donkey for Jesus.


 

This narrative is simple and subdued. Despite the excitement around him and the few words Jesus' speaks in giving directions to his disciples, he is remarkably silent in Mark's version of the event. If we want details of a "triumphant entry" we will find it in Matthew – not in Mark. Jesus seems to sense that he is no longer traveling in his home region of Galilee engaging his opponents in debate. Instead, he is in the capital city where threatening civil and religious powers hold sway.


 


 

If the disciples recalled Jesus' words they would have known that he was on his way to death. Judging from their previous lack of comprehension, we can imagine the disciples being caught up and distracted by the excitement. But Jesus is calm and determined and ready to push ahead. After his resurrection the disciples will receive his Spirit and finally learn Jesus' message of service, or as Long puts it, their role as "donkey fetchers."


 

During Lent the liturgical color is purple or violet; today it is red. Red is worn on the feasts of martyrs and on Pentecost Sunday, when we celebrate the Spirit's coming upon the gathered community. Thus, even the liturgical color today reminds us that those who follow Christ, filled with his Spirit, must be willing to lay down their lives.


 


 

Fr, Jude Siciliano, OP

CN LỄ LÁ (B) - April 5, 2009

Mc: 11: 1-10 hay Ga. 12: 12-16

Is 50: 4-7; Pl 2: 6-11; Mc 14:1- 15:47


Lm. Jude Siciliano, OP


 

CON SẼ LÀM NGƯỜI DẮT LỪA

VỀ CHO CHÚA


 

Anh chị em thân mến,

Chúa nhật này phụng vụ khác với các chúa nhật khác. Gồm 3 phần:

  • Tưởng nhớ Chúa Giêsu vào thành Giê-ru-sa-lem,
  • Phụng vụ lời Chúa,
  • và phụng vụ Thánh Thể.

Có 2 Phúc âm để chọn khi kiệu lá. Tôi thích Phúc âm thánh Mác-cô, và sẽ chú trọng bài đó. Chúng ta có bài Thương Khó của thánh Mác-cô.Tôi không muốn phân chia bài này, nhưng sẽ triển khai đề tài trong bài Phúc âm đó. Chúng ta thường ít nghe trọn vẹn bài Thương Khó. Sách lễ khuyến khích nên có một bài giảng ngắn gọn, không nên vì bài Thương Khó dài mà   bỏ bài giảng.

 
 


 

Hôm nay Chúa Giêsu đi vào thành thánh, nơi Ngài sẽ gặp nhiều thử thách, chống đối. Và Ngài sẽ chẳng ngại ngùng gì khi gặp việc này, Ngài không sợ những lời vu khống, và quyền lực ức chế Ngài. Ngài không có vũ khí, và Ngài cũng không kêu gọi quần chúng đón chào Ngài bằng bạo động. Ngài không kín đáo đi vào thành để tổ chức bạo loạn. Có người trong số quần chúng muốn Ngài lãnh đạo để chống đối chính quyền bằng bạo lực. Những kẻ chống đối Ngài không cần phải dùng an ninh chìm cài vào các môn đệ để xem Ngài rao giảng những gì, vì những lời Ngài nói với quần chúng và hành vi của Ngài rất công khai, ai cũng có thể trông thấy được nếu họ muốn.

 
Chúa Giêsu đi vào thành một cách khiêm nhường để ứng nghiệm lời ngôn sứ Da-ca-ri-a (9:9) "Nào thiếu nữ Xi-on, hãy vui mừng hoan hỷ! Hỡi thiếu nữ Giê-ru-sa-lem, hãy vui sướng reo hò! Vì kìa Đức Vua của ngươi đang đến với ngươi: Người là Đấng Chính Trực, Đấng Toàn Thắng, khiêm tốn ngồi trên lưng lừa, một con lừa con vẫn còn theo mẹ". Đó là lời ca ngợi của quần chúng trong lời "Hosanna, Giêsu". Đây là một vị "vua" tiến vào thành trên lưng lừa. Thật là một hình ảnh không có vẻ long trọng tí nào. Ngài vào thành không kèn trống, ăn mặc như dân thường, ngồi trên lưng lừa. Trong Phúc âm, Chúa Giêsu không có tài sản gì: Ngài mượn một chiếc thuyền để giảng dạy, Ngài mượn một cái phòng để ăn bữa tiệc lễ Vượt Qua với các môn đệ. Ngay cả mộ Ngài cũng là mộ mượn. Vậy, làm sao Ngài có thể giải phóng một dân tộc đang bị nô lệ bởi một cường quốc có binh lực hùng mạnh như đế quốc La-Mã được? Và giới lãnh đạo Do Thái ở Giê-ru-sa-lem nghe được gì và sợ gì nơi người nông dân ở Ga-li-lê-a này?

 
Mặc dù bề ngoài của Chúa Giêsu có vẻ khiêm nhường, nhưng dân chúng vẫn không rời xa Ngài, nhất là ngày hôm nay. Thường người ta hay dùng quyền lực để ra oai với kẻ khác cho họ sợ mình. Trong một số lễ lớn của các nước giàu mạnh, có phi cơ phản lực bay trên không, khiến quần chúng trố mắt nhìn, kèm theo tiếng gầm rú đầy khí thế của đoàn phi cơ. Chúa Giêsu không thu hút người ta với những cách bày tỏ uy quyền bên ngoài, nhưng Ngài mang hy vọng đến cho những người lo lắng và thất vọng do đang bi áp lực của quyền lực tôn giáo, quân sự, hay kinh tế ở trần gian.

 
Nhà thần học Đức, Dietrich Bonhoeffer, bị lính Quốc Xã giết, cảnh báo, nếu chúng ta bỏ qua hành vi tội lỗi, sự tha thứ sẽ trở nên dễ dàng, và mời gọi hãy nên người phục vụ. Trong tuần này, chúng ta, những môn đệ của Chúa Kitô, được mời gọi để chết với Ngài, chết với tội, và chết với chính mình. Suốt tuần này, chúng ta phải chú trọng đến sự chết của Chúa Kitô, và nổi thất vọng của các môn đệ Ngài không phải là đoạn cuối của câu chuyện. Vì mọi sự sẽ được hoàn tất trong sáng Chúa Nhật khi Chúa Kitô chiến thắng sự chết và Sống lại với sự sống mới. Đây chính là sự sống mới được triển nở trên cái chết. Trong tuần này, khi đi vào sự thương khó của Chúa Kitô, chúng ta sẽ thấy quyền lực của Thiên Chúa trong đời sống chúng ta, vì Ngài là Đấng có quyền cho người chết sống lại với một sức sống mới.

 
Phúc âm thánh Mác-cô từ đầu đến giờ trình bày mọi sự việc một cách nhanh chóng. Nhưng đến đây Phúc âm lại thay đổi, diễn tả mọi chi tiết một cách khoan thai và rõ ràng hơn. Ví như việc Chúa Giêsu vào Giê-ru-sa-lem, thánh Mác-cô diễn tả chi tiết việc Chúa Giêsu chỉ cách cho hai môn đệ đem con lừa về cho Ngài. Dù rằng, đây chỉ là những việc làm bình thường của người dân sở tại

 
 

Trước đó, hai môn đệ muốn kẻ ngồi bên tả, người ngồi bên hữu Chúa Giêsu khi Ngài về nước Trời. Thái độ của hai môn đệ là hành vi đặc biệt được mô tả trong phúc âm thánh Mác-cô. Hai môn đệ không bao giờ để ý đến chủ đích giảng dạy của Chúa Giêsu về cách phục vụ và cây Thập giá. Dù vậy, Chúa Giêsu vẫn muốn dạy các môn đệ trở nên những tôi tớ khiêm nhường, ngay cả khi Ngài thấy giờ sau cùng sắp đến. Chúng ta không biết tên hai môn đệ Ngài sai đi mượn con lừa. Có lẽ vì vậy mà Mác-cô diễn tả nhiều chi tiết về câu chuyện đơn sơ này.

 
 

Dân chúng đang mong đợi một vua vinh quang, nhưng Chúa Giêsu lại ngồi trên lưng lừa. Đó là dấu hiệu chứng tỏ rằng Ngài không phải là vị Vua mà mọi người đang mong đợi. Và ai muốn theo chân Ngài phải giống Ngài là biết phục vụ người khác, không huy hoàng như họ muốn. Ở giáo xứ tôi vừa giảng, Hội đồng giáo xứ đang giúp những người tinh nguyện ỏ tầng dưới nhà thờ để làm bánh mì với bơ đậu phọng và mứt cho người nghèo ăn. Dưới một cách nhìn chung đó là chúng ta đang phục vụ.

 
Giáo sư thần học Thomas Long, ở trường Candler có viết một bài  báo  nói về môn đệ Chúa Giêsu phải là những người dẩn lừa về cho Chúa, họ phải phục vụ một cách khiêm nhường. Mở đầu Phúc âm thánh Mác-cô: có tiếng người hô to: "Hãy dọn sẵn con đường của Đức Chúa", nhưng Phúc âm diễn tả rõ là dọn đường đó là làm những việc thường ngày, đôi khi cũng có việc nặng nhọc. Cuối cùng bài viết, "dọn đường cho Đức Chúa" là những việc thường làm trong chuồng lừa để đem lừa về cho Chúa Giêsu.

 
 

Phúc âm Mác-cô viết rất giản dị và rỏ nét. Mặc dù có nhiều phấn kích cho những người chung quanh Chúa Giêsu, Ngài chỉ hướng dẫn đường cho hai môn đệ, và Ngài rất im lặng trong suốt câu chuyện. Chúng ta muốn biết thêm chi tiết của cuộc "đi vào  vinh quang", chúng ta hãy đọc Phúc âm thánh Mát-thêu chứ trong Phúc âm thánh Mác-cô không có. Chúa Giêsu cảm thấy Ngài không còn đi trên đường ở Ga-li-lê-a để đối đáp với những kẻ chống đối Ngài. Thay vào đó Ngài đang ở kinh đô, nơi có nhiều chức sắc tôn giáo và chinh trị thách đố Ngài.

 
Nếu các môn đệ nhớ lại lời Chúa Giêsu nói về việc đi Giê-ru-sa-lem là đến với sự chết. Suy nghỉ của các tông đồ chưa thấu hiểu, và các ông đang bị chi phối bởi những tiếng reo hò chung quanh. Nhưng Chúa Giêsu vẫn thinh lặng, bình tĩnh tiến bước. Sau ngày Chúa Giêsu sống lại các môn đệ được ơn Chúa Thánh Thần mới hiểu được lời Chúa Giêsu giảng dạy và việc Ngài đã làm, theo giáo sư Long viết, việc của các môn đệ là "đi tìm lừa về cho Chúa Giêsu"

 
Trong mùa Chay, Phụng vụ dùng màu tím, nhưng hôm nay lại dùng màu đỏ. Đó là màu dùng trong lễ các thánh tử đạo và lễ Chúa Thánh Thần ngự xuống trên cộng đoàn.. Vi thế, màu áo phụng vụ hôm nay nhắc  chúng ta là những người muốn theo chân Chúa Giêsu, với sự tràn đầy ơn Chúa Thánh Thần, để sẵn sàng chết với Chúa Giêsu.
 


 

Lm. Jude Siciliano, OP

Chuyển ngữ FX Trọng Yên, OP

Tình Yêu (Lm. GB. Nguyễn Hồng Uy)

Thư Cha xứ, số 20: Tình Yêu
Kính thưa Anh Chị Em,  
"Tình Yêu" là chủ đề phong phú đến vô tận, là điều đặc biệt mà con người sở hữu. Nói đến con người, ta không thể không nghĩ đến tình yêu. Đức Gioan Phaolô II đã viết trong Thông điệp "Đấng Cứu độ Nhân Loại" rằng "Con người không thể sống mà không có tình yêu". Tình yêu gắn liền với địa vị làm người. Loài vật chỉ có quen hơi, quen tiếng… rồi nên thân thiện với nhau hay gắn bó với chủ, với môi trường sống, chứ chúng không biết yêu. Còn con người thì chẳng ai mà lại không có tình yêu. Tình yêu ta nói ở đây bao hàm tình thương yêu cách chung giữa người với người, tình yêu đối với thiên nhiên như cảnh vật, cỏ cây và muông thú, với nghề nghiệp, công việc và sự miệt mài sáng tạo, và dĩ nhiên có cả tình yêu lứa đôi…
"Yêu" là hành vi của cảm nghiệm, chứ không phải là hành vi của lý luận, của con tim chứ không phải của lý trí, nên Tình Yêu cũng là điều chỉ có thể cảm nghiệm, mà khó có thể định nghĩa. Gabriel Marcel cho rằng "Yêu là một huyền nhiệm", vì ai đang yêu thì chẳng hiểu sao mình lại yêu, còn người ngoài cuộc thì chẳng biết gì về tình yêu đó và cũng chẳng hiểu tại sao người ta lại yêu. Pascal thì cho rằng "Trái tim có lý lẽ riêng của nó", lý lẽ của trái tim thì chẳng mấy khi lý trí hiểu được, nên yêu là điều khó hiểu vô cùng. Xuân Diệu lại định nghĩa tình yêu bằng phi-định nghĩa: "Làm sao định nghĩa được tình yêu, có nghĩa gì đâu một buổi chiều, nó ru hồn ta bằng nắng nhạt, bằng mây dìu dịu gió hiu hiu". Đố ai biết nhà thơ nói gì về tình yêu! Một thi sĩ với những bài thơ tình nổi tiếng mà còn 'ấp úng' như vậy, thì ai định nghĩa chính xác được!
Yêu là nét riêng biệt, là gia sản vô giá của con người. Tình yêu giúp con người sống kiếp phù du này một cách có giá trị vượt trội. Các Thánh được lưu danh, chính là nhờ đã sống và đã yêu. Các anh hùng dân tộc được hậu thế mãi mãi ghi ơn cũng chính vì đã sống và đã yêu. Tình yêu như đòn bẩy làm cho thân xác nhỏ bé, cho khối óc hạn hẹp của con người trở nên lớn lao vô cùng. Một Têrêxa Hài đồng Giêsu, với tuổi đời mới vừa đôi mươi và ẩn mình trong bốn bức tường của đời đan tu, nhưng đã nên vĩ đại vì tình yêu của chị đã trải rộng đến muôn phươngi. Một Têrêxa Calcutta, với thân hình khô cằn nhỏ bé, nhưng là một vĩ nhân của thế kỷ XX và mãi đến muôn đời, vì tình yêu của Mẹ đã chạm đến mọi tâm hồn, nhất là đối với những người nghèo khổ nhất. Tình yêu là dược liệu thần tiên giúp ta chữa lành mọi thương tật tinh thần nơi tha nhân, là khoản đền bù vô hạn cho ta bồi lấp những thiếu sót và thiếu thốn trong cuộc đời làm người, là phương thế diệu kỳ thay đổi định mệnh của ta, cho ta sống hữu ích hơn đối với mọi người.
Tiếc thay, tình yêu ngày nay đang gặp phải những nghiệt ngã, vì có những kẻ sống mà không biết yêu, hay có những người lại dùng tình yêu để đi ngược với lẽ sống. Tình yêu bị lợi dụng nơi những đôi vợ chồng thiếu chung thủy, bị chà đạp nơi những kẻ chỉ biết trục lợi cho bản thân, bị lăng nhục nơi những nhà cầm quyền chủ trương chiến tranh, tích lũy vũ khí tiêu diệt hàng loạt và đề cao khủng bố. Tình yêu đã bị biến thành nỗi ô nhục nơi những cặp nam nữ 'yêu cuồng sống vội', rồi đem 'kết quả' của tình yêu thác loạn ấy vào các 'lò' sát thai, sát nhi. Tình yêu giả nhân giả nghĩa nơi những cán bộ vô tài thất đức lợi dụng chức quyền để thụt két, tham nhũng, để ăn bớt ăn xén các khoản trợ cấp của dân nghèo. Tình yêu bị lấm lem vì sự dối trá trắng trợn của những kẻ dám dùng ba tấc lưỡi để lừa gạt và phỉnh dụ dân chúng đi ngược với sự thật, công lý và niềm tin.
Hãy sống và hãy yêu. Hãy sống như Cha trên trời mong đợi, và yêu như Thầy Chí Thánh gọi mời. Vì dù tình yêu là gia sản của con người, nhưng lại bắt nguồn từ Thiên Chúa –Đấng là Tình Yêu- chính Ngài đã chia sẻ cho con người từ thuở tạo dựng. Nó còn được Chúa Con thể hiện một cách trọn hảo trong cuộc Thương Khó của Người và là "của hồi môn" duy nhất mà Con Thiên Chúa để lại cho nhân loại qua những đồ đệ. "Thầy truyền cho chúng con một điều răn mới, là chúng con hãy yêu thương nhau".
Tuần Thánh là cao điểm của Năm Phụng vụ, cũng chính là cao điểm để ta suy niệm, chiêm ngắm về Tình Yêu Thiên Chúa đã tự hiến nơi Đức Kitô. Tình yêu nhân loại chúng ta chỉ thành toàn và đạt được cùng đích, khi và chỉ khi ta nối kết nó với Tình Yêu của Đức Kitô. Tình yêu của chúng ta cũng chỉ có giá trị thật sự khi ta nỗ lực sống và yêu sao cho Tình Yêu của Thiên Chúa được tỏ rạng cho mọi người.
Hãy làm cho tình yêu nở rộ hoa trái trong cuộc đời chúng ta. Ở đâu có yêu thương, ở đó có Thiên Chúa. Yêu thương, ta sẽ mang Chúa đến được với mọi người! Chúc anh chị em Tuần Thánh tràn đầy tình yêu.

Lm. GB. Nguyễn Hồng Uy

Chánh xứ Thánh Giuse – Phan Thiết

Thứ Tư, 1 tháng 4, 2009

Lịch thuyên chuyển linh mục GP Phan Thiết


Tòa Giám Mục Phan Thiết

 
 

Kính gởi : Quí Cha

Thông báo : Lịch thuyên chuyển linh mục

 
 

Thứ Ba,     21/04/2009        : Cha Phêrô Nguyễn Huy Hồng về Vô Nhiễm.

Thứ Tư,    22/04/2009        : Cha Giuse Nguyễn Kim Anh về Tân Lý.

Thứ Năm, 23/04/2009        : Cha Giuse Nguyễn Hữu An về Kim Ngọc.

Thứ Sáu,   24/04/2009        : Cha Giuse Nguyễn Việt Huy về Phêrô Cao

 
 

Thứ Hai,    27/04/2009        : Cha Phêrô Đỗ Sự về Mân Côi.

Thứ Ba,     28/04/2009        : Cha Giuse Hồ Văn Thiện về Vinh Thanh

Thứ Tư,    29/04/2009        : Cha Phêrô Hoàng Vĩnh Linh về Tân Tạo

 
 

                                               VP/TGM/PT

                                              
 

                                         Lm Giuse Hồ Sĩ Hữu

Thứ Năm tuần 5 Mùa Chay


Ga 8, 51-59 : CG và ông Áp-ra-ham (tiếp theo)



Đề tài 1 : Không chết

1. "Ai tuân giữ lời Tôi thì không bao giờ phải chết" (c.51) :
- Người Do Thái không hiểu vì thường tình, ai cũng chết. CG nói với nghĩa khác nên người ta không hiểu.
- "Không chết" nghĩa là tham dự đời sống của TC, đời sống vĩnh cửu.
- Người Do Thái không hiểu rồi sinh cối chày và gán cho Chúa bị quỉ ám.
2. Chúng ta thì sao ?
- Cụ già không tin người ta lấy đất từ mặt trăng. Thế là cố chấp.
- Cả vú lấp miệng em, lấy số đông, lấy quyền mà áp đảo thì không tốt.
Bài học : Hãy tìm hiểu, chớ vội kết án.


Đề tài 2 : Chúa Cha

1. CG luôn qui chiếu về Chúa Cha :
- "Đấng tôn vinh tôi chính là Cha tôi"(c 54)
- "Các ông không biết Ngài nhưng tôi biết Ngài"(c 55)
2. Nguồn gốc Thiên Chúa của CG :
- Người Do Thái cho rằng tổ phụ Áp-ra-ham của họ đã chết, sao ông nầy lại cho mình không chết ? Vì Ngài là Con TC.
- Người Do Thái thắc mắc là CG chưa được 50 tuổi mà có thể thấy tổ phụ Áp-ra-ham của họ ? Vì Ngài là TC, là Đấng hằng hữu.
Bài học : Hãy tin vì đức tin không hoàn toàn do hiểu mà tin.


Đề tài 3 : Ném đá

1. Tại sao người Do Thái ném đá CG ?
- Vì họ không tin Ngài là TC.
- Là tông đồ, ta bị xúc phạm là chuyện bình thường.
2. CG lánh đi và ra khỏi đền thờ :
- CG luôn khoan dung trong mọi trường hợp.
- Chúng ta không nên gây hấn làm gì.
Bài học : Đừng cho minh luôn đúng.

Lm. Phêrô Mai Tính SB59

Bộ sưu tập hình hang đá máng cỏ

Liên kết các Blog

Album CHẶNG ĐÀNG THÁNH GIÁ

Album SAO CON KHÔNG CÓ LỜI RU

Lượt xem:

Web Page Traffic Counter

Powered By Blogger