Thứ Sáu, 5 tháng 3, 2010

Bài giảng Chúa Nhật 3 Mùa Chay (Thành Tiến)

SÁM HỐI VÀ SINH HOA TRÁI

Xh 3, 1-8a; 1 Cr 10, 1-6.10-12; Lc 13, 1-9


 

I. LỜI ĐẦU LỄ

Kính thưa quý OBACE,

Hôm nay, CNIII-MC. Chúng ta đã trải qua 3 tuần mùa chay thánh mà xem ra cuộc sống chúng ta chưa mấy biến đổi.

Tham dự thánh lễ hôm nay, xin cho chúng ta mở lòng lắng nghe lời Chúa cảnh tỉnh hầu mau kíp sám hối và trổ sinh hoa trái như lòng Chúa mong đợi.

II. GIẢNG

Kính thưa quý OBACE,

Trong bối cảnh của Tin Mừng theo thánh Luca, Chúa Giêsu đang trên đường tiến về Gierusalem. Trên hành trình này, Ngài giáo huấn các môn đệ và dạy dỗ cả những đám đông dân chúng nữa.

Ở cuối chương thứ 12; nghĩa là ngay trước đoạn Tin Mừng chúng ta vừa nghe hôm nay, Chúa Giêsu nói với đám đông dân chúng rằng: hãy biết nhìn xem điềm trời, hay những dấu chỉ thời đại mà kịp thời sám hối và làm hòa kẻo trễ: "Hãy làm hòa với đối phương khi còn đi dọc đường, kẻo người ấy đưa ngươi ra trước quan tòa…và ngươi sẽ bị tống vô ngục. Ta bảo cho ngươi biết, ngươi sẽ không ra khỏi đó cho tới khi trả hết đồng xu cuối cùng". (x. Lc 12, 58-59)

Khi nghe Chúa Giêsu nói như thế, có mấy kẻ trong đám đông thuật lại cho Ngài về việc quan Philato giết mấy người Galilea, làm cho máu họ đổ ra hòa lẫn với máu các vật họ tế sinh. (x. Lc 13, 1)

Khi kể cho Đức Giêsu nghe chuyện này, chắc chắn, họ tỏ thái độ hả hê, tự mãn. Hả hê, tự mãn! vì người Do thái quan niệm rằng: tai họa là do tội. Những người bị tại họa kể vừa rồi hẳn phải là những con người tội lỗi đáng bị Chúa phạt nhãn tiền. Khi kể như thế, họ tự coi mình là người công chính nên vẫn được bình an vô sự.

Chúa Giêsu qua phần tiếp theo cho thấy: họ đang sống trong sự bình an giả tạo!

Thật vậy, nghe họ kể chuyện thời sự, Ngài cũng dùng câu chuyện thời sự để cảnh tỉnh họ; đó là sự kiện: 18 người bị tháp Siloe sập xuống đè chết. Và Ngài kết luận: "Các ngươi tưởng họ là những người tội lỗi hơn những người khác ư? Ta bảo các ngươi, không phải thế. Nếu các ngươi không ăn năn hối cải, các ngươi sẽ bị hủy diệt như vậy". (Lc 13, 5).

Vâng, kính thưa quý OBACE,

Sứ điệp của Chúa Giêsu là mời gọi người ta sám hối vì nước trời đã gần đến. (x. Mc 1, 15). Mà điều làm người ta khó sám hối đó là cảm thấy mình là người công chính và ở trong tình trạng an toàn.

Đức Giêsu hôm nay cho biết lúc còn được sống yên hàn chính là lúc người ta cần hoán cải hơn hết. Vì rất có thể đây là cơ hội cuối cùng, trước khi cái chết bất ngờ ập xuống. Đúng ra, đó là cái chết "đã được báo trước" nhưng vì chủ quan mà người ta không nhận ra!

Cây vả trong dụ ngôn mà Chúa Giêsu kể tiếp theo cũng ở trong tình trạng an toàn. Nó không cho trái độc, không làm hại nho, không phá cảnh quan. Nó chỉ phạm một tội thôi: tội làm hại đất, tội sử dụng đất màu mỡ mà không sinh trái.

Cuộc sống của chúng ta hôm nay cũng vậy. Chúng ta có thể cảm thấy an toàn như cây vả cằn cỗi. Tự hào vì mình không làm điều xấu, chẳng làm hại ai, nhưng lại quên rằng mình đã phạm tội không làm điều tốt, không góp phần đem lại trái ngọt cho đời.

Bởi vì, sống đạo không phải chỉ là lo tránh tội, mà còn là tích cực trổ sinh hoa trái qua việc làm bác ái yêu thương.

Trong mấy tuần mùa chay vừa qua, chúng ta đã làm được gì rồi?

Chúng ta có nhận ra mình là những người tội lỗi cần sám hối để lãnh nhận ơn tha thứ chưa? Chúng ta đã quyên góp, tặng quà cho mấy cơ sở từ thiện rồi? Đã có mấy người neo đơn, cơ nhỡ được chúng ta giúp đỡ?

Khi tự vấn lương tâm như thế, nhiều người chúng ta dễ nhận thấy rằng: bấy lâu nay mình chỉ là 1 cây vả cằn cỗi, thui chột.

"Thiên Chúa là Đấng xót thương và nhân ái" (Tv. đáp ca). Qua dụ ngôn cây vả, Chúa Giêsu cho biết Chúa Cha là ông chủ vườn kiên nhẫn: "Đã ba năm nay tôi ra cây vả tìm trái mà không thấy..." Quyết định chặt cây chỉ đến sau những lần hụt hẫng; sau những kiên nhẫn, miệt mài tìm kiếm trái 'lẽ ra phải có' mà không gặp.

Đức Giêsu -qua hình ảnh Người làm vườn nho- cũng tỏ ra kiên nhẫn không kém khi nài nỉ với Ông chủ vườn: "Xin ông cứ để nó lại năm nay nữa". Ngài không ngừng ấp ủ một chút hy vọng mong manh: "Tôi sẽ vun xới, bón phân, may ra sang năm nó có trái".

Có bao giờ thời hạn đến rồi mà cây vả đời ta vẫn chưa trổ hoa, kết trái? Số phận chúng ta sẽ thế nào; nếu hôm nay, Chúa 'ghé thăm' cây vả đời ta mà không gặp được bất cứ một trái nào như lòng Chúa mong đợi?

"Nếu không có trái, ông chủ cứ chặt nó đi". Chúa kiên nhẫn, hy vọng, chăm sóc, nhưng cũng cương quyết đòi hỏi.

Vâng, tại họa chưa đổ trên chúng ta, cái chết chưa ập xuống chúng ta như những nạn nhân của trận động đất tại Haiti hay Chile vừa qua không phải vì chúng ta vô tội nhưng chỉ vì Thiên Chúa đang kiên nhẫn chờ đợi chúng ta sám hối và trổ sinh hoa trái.

Ước gì trong những ngày mùa chay thánh này; và ngay hôm nay, chúng ta hãy sám hối, thú tội và thú nhận cả sự cằn cỗi của mình.

Chúa vẫn không ngừng quan tâm, chăm sóc cây vả đời ta bằng ân sủng và các bí tích. Ước gì chúng ta cộng tác với ơn Chúa, tiếp nhận ân sủng qua các bí tích Chúa ban; đặc biệt là bí tích Giải tội và Thánh Thể, để đời ta mau kíp trổ sinh hoa thơm trái ngọt cho đời thỏa lòng Chúa mong đợi. Amen.

Thành Tiến

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bộ sưu tập hình hang đá máng cỏ

Liên kết các Blog

  • - CHÚA NHẬT 27 THƯỜNG NIÊN – B KÍNH TRỌNG THỂ ĐỨC MẸ MÂN CÔI Is 61,9-11; Gl 4,4-7; Lc 1,26-38 CHỦ ĐỀ: MARIA, NGƯỜI NỮ ĐỨC TIN SỨ ĐIỆP: Siêng năng lần hạt; ca...

Album CHẶNG ĐÀNG THÁNH GIÁ

Album SAO CON KHÔNG CÓ LỜI RU

Lượt xem:

Web Page Traffic Counter

Powered By Blogger