Thứ Bảy, 8 tháng 10, 2011

Bài giảng Chúa Nhật XXVIII Thường Niên (Văn Hương)

Chủ Đề : SỐNG ĐỂ KHÔNG TỰ KẾT ÁN..
Matthêu 22,1-14.
----------------------------------------------------------------------------------------
Cộng đoàn phụng vụ thân mến,
Chúng ta vừa nghe dụ ngôn Tiệc Cưới trong Tin mừng thánh Matthêu. Qua đó, cho thấy tình yêu của Thiên Chúa, Ngài không bao giờ kết tội con người, nhưng luôn tạo điều kiện để chúng ta có thể dự phần Nước trời, đồng thời kêu gọi chúng ta xét lại thái độ của mình trước lời mời của Thiên Chúa, chúng ta đáp trả hay từ chối?
Chúa Giêsu trình bày với chúng ta một Thiên Chúa làm đám cưới cho con trai mình. Hay nói cách khác, đây là câu chuyện tình giữa Thiên Chúa và con người được diễn tả xuyên suốt toàn bộ Thánh kinh. Tiên tri Isaia dùng hình ảnh tân lang và tân nương để diễn tả nỗi vui mừng của người được Giavê yêu thương giải thoát : “Tôi hân hoan vui sướng trong đức Giavê, mạng tôi nhảy mừng trong Thiên Chúa tôi thờ, vì người đã mặc cho tôi áo cứu độ. Chiến bào công chính người phủ lên tôi như tân làng chỉnh tề đai mão và tân nương điểm trang phục sức”(Is 61,19). Còn tiên tri Giêrêmia cho biết lý do Thiên Chúa sẽ không bỏ rơi dân Ngài : “Vì tình, Ta nhớ lại thiết nghĩa thiếu thời của ngươi, mối tình vào buổi đính hôn, làm sao ngươi đã theo Ta trong sa mạc, trên đất không hề thấy có hạt giống gieo”(Gr 2,2). Và hôm nay, Chúa Giêsu cho thấy tình yêu của Thiên Chúa qua việc thực hiện lời hứa với các tổ phụ của dân giao ước bằng cách sai người đi mời chúng ta dự tiệc cưới. Dụ ngôn làm nổi bật lên hai hạng người. Thứ nhất, những kẻ được mời, tức là dân Do thái, và hiểu rộng hơn là những người được Thiên Chúa tuyển chọn. Nhưng, tiếc thay, họ đã khước từ với nhiều lý do hết sức đời thường như : “đi thăm trại, đi buôn bán”, không những thế, họ còn hạ nhục giết chết người được Thiên Chúa sai đến. Và tình trạng này vẫn còn diễn ra trong đời sống đức tin của chúng ta. Thiên Chúa mời gọi chúng ta đến dự tiệc Thánh Thể, nhưng còn nhiều người chối từ với những lý do xem ra hết sức thuyết phục như : vì công ăn việc làm, hoặc nơi làm việc xa nhà thờ, hay bởi trời mưa…vv. Đặc biệt, cũng không thiếu những lời lẽ cay nghiệt, đổ lỗi cho người có trách nhiệm về đức tin, dâng thánh lễ. Thiết nghĩ, đức tin của chúng ta là sự đáp trả tiếng gọi của Thiên Chúa chứ không dựa dẫm nơi người này, điều khác. Như hạng người thứ hai, là biểu tượng cho tính phổ quát của ơn cứu độ, họ tiến vào dự tiệc thiên quốc với điều kiện mặc y phục lễ cưới. Tức là phải có tâm hồn xứng hợp. Bởi đó, không gì ngạc nhiên, khi có kẻ bị loại khỏi phòng tiệc vì không đáp ứng yêu cầu này. Thiết nghĩ, nếu mọi người chúng ta ai cũng ý thức được giá trị siêu việt, trang nhiêm, thiêng thánh của Thánh lễ, và tỏ lòng kính trọng bằng chuẩn bị tâm hồn qua y phục bên ngoài thì chắc chắn chúng ta sẽ không thấy cảnh quần đùi, áo thun, hay quần Jean hở thật nhiều lỗ te tua, hoặc những y phục “bảy phần da, ba phần vải” trong nhà thờ. Tóm lại, bài Phúc âm nói đến hai hình thức không đón nhận ơn cứu độ của Thiên Chúa. Sự khước từ trực tiếp thuộc về những kẻ được mời, còn gián tiếp là người không chuẩn bị tâm hồn. Cả hai đều chịu sự trừng phạt của Thiên Chúa. Bị tru diệt, bị nén vào nơi tối tăm, phải khóc lóc nghiến răng. Điều này khiến chúng ta nhớ lại lời Chúa Giêsu nói với Nicôđêmô : “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi, đã sai Con của Người đến thế gian, không phải để lên án thế gian, nhưng là để thế gian, nhờ Con của Người mà được cứu độ. Ai tin vào Con của Người, thì không bị lên án, nhưng kẻ không tin thì bị lên án rồi”(Ga 3,17.18). Tức là con người tự kết án mình.
Cộng đoàn phụng vụ thân mến,
Chúa Giêsu nói dụ ngôn này cho chúng ta, là người đang sống trong Giáo Hội. Ngài cảnh giác chúng ta : đừng tưởng rằng các ngươi đã đến đích, đã an vị ; giữa các ngươi có đủ loại, kẻ dữ người lành, cỏ lùng lúa tốt. Các gia nhân của Ta dã quy tụ các ngươi, họ đã lấy tất cả những gì họ gặt : tốt cũng như xấu. Chẳng phải vì các ngươi ở trong mà các ngươi được xét đoán kẻ ở ngoài, những kẻ đã từ chối không chịu đến. Vì có một cách khác làm sỉ nhục cho Đấng mời gọi chúng ta là định cư trong nhà Người như thể trong nhà của chúng ta, nên quên rằng Người đã mời gọi chúng ta, quên rằng chúng ta ở trong Giáo Hội là nhờ ân sủng thuần túy, quên rằng chỉ có cách sống đạo của chúng ta mời định đoạt về số phận được tuyển chọn cuối cùng. Thiên Chúa mời chúng ta dự tiệc của Ngài không những là qua tiếng nói của Giáo Hội hay các linh mục, nhưng còn qua bất cứ một người vô danh nào mà chúng ta biết lắng nghe, qua một biến cố lay động cuộc sống, qua một thử thách mà chúng ta trải vượt thắng, qua một niềm vui mà chúng ta được thưởng thức. Trong mức độ mà những con người và các biến cố ấy kêu gọi chúng ta, thúc bách chúng ta phản ứng, buộc chúng ta chọn lựa sống đạo, vì đó chính là các gia nhân đến nài xin tự do của chúng ta, đến thông ban cho chúng ta một Tin Mừng : “Tiệc cưới đã sẵn”. Mạc dù, lòng thương xót của Thiên Chúa thì vô cùng. Nhưng chúng ta không thể coi thường sự thánh thiện của Người. Khi chúng ta được linh mục “mời gọi” đến hiệp lễ trong thánh lễ chúng ta nghe Ngài đọc : "Phúc cho ai được mời đến dự tiệc Thiên Chúa". Và chúng ta chỉ có thể nói tiếng “vâng” nhưng trước hết phải nói rằng : “Lạy Chúa con chẳng đáng Chúa ngự vào nhà con... nhưng xin Chúa phán một lời thì linh hồn con được lành mạnh”.
Xin Chúa giúp mỗi người chúng ta biết chuẩn bị y phục theo lòng Chúa mong muốn, không chỉ để tham dự tiệc Thánh Thể trong các thánh lễ nơi trần gian, nhưng còn để ngày sau, chúng ta được cùng vào hưởng tiệc cưới Nhà Vua dọn sẵn trên nước trời. Amen

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bộ sưu tập hình hang đá máng cỏ

Liên kết các Blog

Album CHẶNG ĐÀNG THÁNH GIÁ

Album SAO CON KHÔNG CÓ LỜI RU

Lượt xem:

Web Page Traffic Counter

Powered By Blogger