ĐOẠN SUY TƯ, KHI THẤY BẠN TÔI ĐI LÀM CHA CHÁNH XỨ
"Đẹp thay ! Ôi đẹp thay những bước chân gieo mầm cứu rỗi…".
Trong suốt tuần Bát Nhật Phục sinh, chúng ta nghe nhiều đoạn Tin mừng nói về việc Chúa Giêsu Phục sinh hiện ra với nhiều người khác nhau và sai họ đi loan báo Tin mừng Phục sinh cho mọi người.
Tiếp nối bước chân của các nhân chứng phúc âm. Hôm nay, ngày 18 tháng 04 năm 2009, ngày cuối tuần Bát Nhật Phúc sinh, Cha Giuse Phạm Chí Dũng, một người anh em trong lớp chúng tôi đã hăng hái lên đường, thi hành một sứ vụ mới : "Làm Cha Chánh xứ "- Giáo xứ Hảo Đước- Hạt Tây Ninh- Giáo phận Phú Cường.
Trong bài sai, Đức Giám Mục đã long trọng giới thiệu cha Tân chánh xứ với cộng đoàn : "Nhận thấy cha là một linh mục trẻ, sẵn sàng phục vụ bất cứ môi trường tông đồ nào…Nay tôi quyết định : Đặt cha làm cha Chánh xứ...!
"Làm Cha Chánh xứ " là làm cha nhiều người, hay người ta thường nói cho vui : Làm cha thiên hạ. Xét về khía cạnh con người : "Đẹp trai, học giỏi, làm cha xứ sớm"… ai mà chẳng thích; Có chức, có quyền ai mà chẳng ham; Còn trẻ được mọi người gọi là "Cha sở" ai mà chẳng thích, và "Làm Cha Chánh xứ " trước các cha cùng lớp trong giáo phận ở tuổi 40, xem ra rất đẹp cũng oai thật đấy chứ!
Nhưng xét về sứ mạng trong Thiên chức của người Mục Tử thì vẫn còn đó những nỗi lo . Bởi lẽ sứ mạng của người mục tử đâu chỉ dừng lại ở địa vị, chức quyền, hay danh vọng, cũng không chỉ dừng lại ở việc thi hành quyền bính như một vị quan quyền. Nhưng là bước khởi đầu cho một cuộc hành trình dấn thân phục vụ trong yêu thương, trong hy sinh và hiến mình cho đoàn chiên, bất chấp mọi gian lao, nguy hiểm cho tính mạng; theo gương Chúa Giêsu, Vị Mục Tử tốt lành : "Tôi chính là mục tử nhân lành. Mục tử nhân lành hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên"(Ga10,11); Là ra đi để họa lại chân dung của Đức Kitô bằng việc hiến thân mình làm tấm bánh bẻ ra để nuôi sống đoàn chiên : "Ta đến để cho chiên được sống và được sống dồi dào" (Ga10,10b).
Mỗi lần nhận bài sai thì cảm xúc dâng trào : vui buồn lẫn lộn, hạnh phúc và cay đắng; nước mắt và nụ cười như hiện ra trước mắt, đan quyện theo bước chân người mục tử.
Tôi nhớ lại lời một bài hát:
"Bạn ơi, qua nhà xin cạn chén ly vơi,
Ngày mai tôi đã đi xa rồi,
Thành đô lưu luyến chắn bước chân tôi
Trước giờ chia tay mấy ai không bùi ngùi,
Kỷ niệm buồn vui mãi ghi trong lòng tôi…"
Thay đổi một nơi chốn, một môi trường sống quen thuộc để ra đi hòa mình vào một nhịp sống khác…sẽ làm cho người tông đồ lần đầu tiên ngỡ ngàng, nhưng cuộc đời người mục tử nay đây, mai đó sống hoàn toàn theo ý Chúa sẽ làm cho người tông đồ trưởng thành hơn.
Vâng ! Với sứ mạng cao cả ấy, Cha cũng rất cần lời cầu nguyện, nâng đỡ và chia sẻ trách nhiệm của mỗi người chúng ta, để mỗi bước Cha đi luôn là một cuộc dấn thân phục vụ, để mỗi lời Cha nói sẽ đem lại niềm an ủi, mỗi việc Cha làm luôn đem lại sự bình an và hạnh phúc cho mọi người, để cuộc đời của Cha luôn mãi là lời ca :"Đẹp thay ! Ôi đẹp thay những bước chân gieo mầm cứu rỗi…đem tình thương và niềm vui của Chúa đến cho mọi người".
Ban Biên Tập
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét