Thứ Tư, 23 tháng 12, 2009

Bài giảng: lễ đêm Giáng Sinh (Kiều)

LỄ ĐÊM GIÁNG SINH (24.12)
Triết gia Origène đã nhận xét rằng : “Dù Chúa Giêsu có sinh ra cả ngàn lần tại Bêlem, xứ Giuđêa, điều đó chẳng ích lợi gì nếu Ngài không sinh ra chỉ một lần trong đời sống của bạn”.
Một trẻ thơ được sinh ra đó là niềm vui cho gia đình, bà con, họ hàng. Đó còn là niềm vui cho cộng đồng nhân loại vì một thụ tạo mới, một con người mới đã xuất hiện trên thế gian này.
Chúa Giêsu là một con người lịch sử, Ngài không phải là một siêu nhân hay một nhân vật thần thoại; nhưng Ngi là một con người bình thường như mọi người và xem ra còn thấp kém hơn nhiều người trong chúng ta. Ngài được sinh ra vào thời hoàng đế Augustô, tại nước Palestina, làng Belem, xứ Giuđea; Ngài cũng có tổ tiên, ông bà, cha mẹ. Ngài sinh ra trong cảnh nghèo nàn túng thiếu nơi hang bò lừa, nằm trong máng cỏ; chung quanh ngoài cha mẹ Ngài là Đức Mẹ và thánh Giuse thì chỉ có súc vật và một số mục đồng chăn chiên.
Nếu chúng ta chỉ dừng lại ở một hài nhi thấp hèn như thế thì việc Chúa Giêsu sinh ra không đáng để chúng ta hy vọng, chờ đợi, chuẩn bị trong suốt 4 tuần lễ mùa vọng vừa qua. Nhưng Hài nhi Giêsu bé bỏng đó chính là Con Thiên Chúa, là Đấng Cứu Thế, Ngài là ánh sáng thật đã đến thế gian và soi sáng cho mọi người. Lời các Thiên thần loan báo trong đêm Giáng Sinh : “Hôm nay, Đấng Cứu Thế đã sinh ra cho chúng ta, Ngài là Đấng Kitô, Chúa chúng ta”.
Như thế, lý do để chúng ta vui mừng không phải là những hình thức bề ngoài, không phải là những lợi lộc vật chất…, nhưng chính là niềm vui ơn cứu độ mà hôm nay Chúa Giêsu, tuy là Thiên Chúa thật, nhưng vì yêu thương loài người đã tự hạ mình, bỏ trời cao xuống thế làm người ở cùng chúng ta và để cứu độ chúng ta.
Lịch sử cứu độ đã được thực hiện và diễn ra trong lịch sử nhân loại. Chúa Giêsu đích thực là Thiên Chúa ở cùng chúng ta. Ngôi Lời đã làm người và ở giữa chúng ta. Ngài đã đi vào lịch sử, mặc lấy bản tính hay chết của chúng ta, cùng chia sẻ số phận làm người với chúng ta, để nâng chúng ta lên địa vị làm con Thiên Chúa.
Mầu nhiệm Giáng Sinh là Mầu Nhiệm của Tình Yêu. Khi ban tặng người Con Một mình cho nhân loại, Thiên Chúa như muốn nói lên tiếng nói cuối cùng của Ngài, một tiếng nói duy nhất đó là : “Hỡi vũ trụ, Ta yêu thương ngươi. Hỡi loài người, Ta mến thương ngươi”. Vì yêu thương, Ngôi Hai Thiên Chúa chấp nhận mặc lấy thân phận yếu hèn của con người, để phục hồi sự sống mà nhân loại đã đánh mất, và chia sẻ hạnh phúc dồi dào của Người cho nhân loại.
Thiên Chúa đã yêu thương thế gian đến nỗi đã ban tặng Con Một, để những ai tin vào Con của Ngài thì được sống đời đời : Sứ điệp ấy nhắc nhở chúng ta về sự hiện diện của Thiên Chúa Tình yêu ở giữa dân Ngài. Chính sự hiện diện ấy làm cho bóng đêm phải nhường bước trước sự sáng, lòng ích kỷ nhỏ nhen nhường chỗ cho sự bao dung và tha thứ.
Thiên Chúa đã yêu thương thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để những ai tin vào Con của Ngài thì được sống đời đời. Giữa bóng đêm của cuộc đời, giữa những ánh mắt sầu thương, Thiên Chúa đã làm bừng lên ánh sáng Cứu độ. Thiên Chúa làm người đã chọn sinh ra trong hình hài khiêm tốn của một trẻ thơ, để gởi đến cho chúng ta một niềm hy vọng, để đem lại cho chúng ta một ánh sáng Tin mừng, một sức sống mới dồi dào : “Này tôi báo cho anh em một Tin Mừng trọng đại, cũng là Tin Mừng cho toàn dân : Hôm nay, Đấng Cứu Độ đã sinh ra cho anh em trong thành vua Đa-vít, Người là Đấng Kitô, Chúa chúng ta” (Lc 2, 11).
Kính thưa cộng đoàn.
Đấng Cứu Thế đã giáng sinh làm người để cứu độ toàn thể nhân loại, nhưng nếu chúng ta không mở rộng cõi lòng để đón nhận hồng ân cứu độ thì việc nhập thể của Con Thiên Chúa mãi mãi chỉ là một sự kiện lịch sử, chẳng có ích lợi gì cho đời sống chúng ta.
Trong mỗi Thánh Lễ, chúng ta đều cầu chúc cho nhau được có Chúa ở cùng chúng ta. Mục đích của việc Chúa Giáng Sinh là để ở với con người, Chúa có mọi sự để ban cho chúng ta. Thánh Gioan đã nói : “Từ nguồn sung mãn của Người, chúng ta lãnh nhận hết ơn này đến ơn khác”. Chúa giàu sang, còn chúng ta nghèo khó, Chúa yêu thương chúng ta cho dù chúng ta không yêu mến Ngài. Chúng ta phải cảm thấy hạnh phúc vì có Chúa đến ở với mình và chúng ta hãy làm cho Chúa cũng cảm thấy hài lòng vì được đến và ở với chúng ta.
Đêm đông năm xưa, Chúa đã đến gặp con người mà cửa nhà con người thì đóng chặt, trái tim của con người cứ lạnh băng, trong khi bò lừa lại đến gặp và ruộng đồng mở ngõ làm quán trọ đêm đông. Sao con người nhẫn tâm đến thế!
Đêm đông năm nay, sau 2009 năm Chúa ra đời, mà trên các hè phố vẫn còn nhiều hang đá Bêlem, nơi các ngả đường còn nhiều Giuse xin quán trọ…, và biết đến bao giờ chúng ta mới hết thấy cảnh Chúa Giáng Sinh xưa.
Kiều

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bộ sưu tập hình hang đá máng cỏ

Liên kết các Blog

Album CHẶNG ĐÀNG THÁNH GIÁ

Album SAO CON KHÔNG CÓ LỜI RU

Lượt xem:

Web Page Traffic Counter

Powered By Blogger