Marcô : 12,38-44.
--------------------------------------------------------------------
Cộng đoàn phụng vụ thân mến,
Chúng ta vừa nghe thánh Marcô thuật lại lời Chúa Giêsu nhận xét về người Kinh sư và bà goá nghèo khó. Qua đó cho thấy, giá trị của hành vi tâm linh hệ tại ở tấm lòng chứ không do những gì thể hiện bên ngoài hoặc vật chất qui định, đồng thời mời gọi chúng ta nhìn lại đời sống đạo của bản thân : tương quan giữa chúng ta với Thiên Chúa và với tha nhân có xuất phát từ tâm hồn vốn hướng thiện không ? hay vì muốn tôn vinh mình hoặc chuộc lợi… như những chức sắc Do thái giáo trong bài Phúc âm.
“Các ngươi hãy coi chừng bọn luật sĩ. Họ thích đi lại trong bộ áo thụng, ưa được bái chào ngoài công trường, chiếm những ghế nhất trong hội đường và trong đám tiệc. Họ giả bộ đọc những kinh dài để nuốt hết tài sản của các bà goá : Họ sẽ bị kết án nghiêm nhặt hơn”(Mc 12,38-40). Lời này của Chúa Giêsu không chỉ nói lên xu hướng chung của con người : ưa chuộng hình thức, thích được đề cao, tôn trọng, cũng như cảnh cáo một số người nhân danh điều thiện, chẳng hạn các hành vi tôn giáo để thu tích của cải. Nhưng quan trọng hơn là nhắc chúng ta nhớ đến lời sấm của Ysaya lên án Israel sống đạo giả tạo : “Dân này chỉ đến gần Ta bằng miệng, tôn vinh Ta bằng môi, còn lòng chúng thì xa Ta lắm, chúng chỉ kính sợ Ta theo lệnh của người phàm, nhưng đó chỉ là sáo ngữ”(Is 29,13). Chính vì thế, Thiên Chúa bày tỏ thái độ của Ngài, chống lại kiểu phụng tự nhìn bề ngoài xem ra hoành tráng, nhưng không có lòng thành qua lời tiên tri Amos : “Lễ lạt của các ngươi, Ta chán ghét khinh thường ; hội hè của các ngươi ta chẳng hề thích thú. Các ngươi có dâng lên Ta của lễ toàn thiêu… những lễ vật của các ngươi, Ta không vui nhận, chiên bò béo tốt các ngươi đem hiến tế, Ta chẳng đoái hoài. Hãy dẹp bỏ tiếng hát om sòm của ngươi, Ta không muốn nghe tiếng đàn của ngươi nữa. Ta chỉ muốn cho lẽ phải như nước tuôn trào, cho công lý như dòng suối không bao giờ cạn”(Am 5,21-24). Như vậy, có thể quả quyết rằng : của lễ Thiên Chúa muốn không phải là vật chất nhưng là tấm lòng đối với Ngài, và những việc tốt lành chúng ta làm cho người khác. Bởi đó, không có gì quá ngạc nhiên, khi Chúa Giêsu – Đấng thấu suốt lòng dạ con người – đã khen ngợi bà goá nghèo khó, vì bỏ tất cả những gì bà có để nuôi sống mình, vào hòm tiền nơi đền thờ Giêrusalem, qua đồng xu mà xét về giá trị là không đáng kể. Nói như thế, không có nghĩa loại bỏ các yếu tố vật chất trong hành vi thờ tự, quay về với quan niệm đạo tại tâm, nhưng những gì chúng ta sử dụng để thể hiện tương quan với Thiên Chúa và tha nhân phải diễn tả tròn đầy giới răn trọng nhất, vì “Yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết trí khôn, hết sức lực, và yêu người thân cận như chính mình, là điều quý hơn mọi lễ vật toàn thiêu và hy lễ” (Mc 12,33). Thiết nghĩ, trong chúng ta ai cũng có tinh thần trao ban như bà goá trong Phúc âm, vì tự thân “nhân chi sơ, tính bản thiện”, nhưng cũng không thể phủ nhận chúng ta thường rơi vào cám dỗ tìm kiếm điều gì đó, có thể là tinh thần, và đôi lúc dính bén đến cả tiền bạc khi chúng ta thực hành các giáo huấn của Chúa Giêsu. Ví dụ : Phục vụ nhà Chúa, làm việc bác ái, dâng cúng … vv. Điều này phản ánh bản tính tự nhiên của con người, và Chúa Giêsu đã từng nói : “Thợ thì đáng được nuôi ăn”(Mt 10,10b). Tuy nhiên, việc làm của chúng ta có hợp thánh ý Thiên Chúa Không ? và ai là người tính công cho chúng ta mới là điều quan trọng. Ước gì câu lời Chúa sau đây giúp chúng ta suy gẫn và sống sứ điệp của Tin mừng hôm nay : “khi bố thí, đừng có khua chiêng đánh trống, như bọn đạo đức giả thường biểu diễn trong hội đường và ngoài phố xá, để người ta khen. Thầy bảo thật anh em, chúng đã được phần thưởng rồi. Còn anh khi bố thí, đừng cho tay trái biết việc tay phải làm, để việc anh bố thí được kín đáo. Và Cha của anh, Đấng thấu suốt những gì kín đáo, sẽ trả lại cho anh” (Mt 6,2-4).
Cộng đoàn phụng vụ thân mến,
Tấm lòng trọng hơn của lễ, và Thánh vịnh 40 (41) lý giải như sau : “Chúa chẳng thích gì tế phẩm và lễ vật, nhưng đã mở tai con ; lễ toàn thiêu và lễ xá tội Chúa không đòi, con liền thưa : Này con xin đến : Trong sách có lời chép về con rằng : con thích làm theo thánh ý, và ấp ủ luật Chúa trong lòng, lạy Thiên Chúa của con”(40[41],7-8). Như thế, sống theo ý Chúa muốn là của lễ đẹp lòng Thiên Chúa nhất, và chúng ta chỉ có thể thực hiện được khi và chỉ khi chúng ta có được nhân đức thiên phú, đó là tấm lòng tràn đầy tình yêu đức ái, nhờ đó chúng ta yêu mến Thiên Chúa vì chính Người và, yêu thương tha nhân cũng như yêu chính chúng ta vì Thiên Chúa. Amen \
Văn Hương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét