Thứ Năm, 5 tháng 11, 2009

Bài giảng CN-XXXII-TN-B (Thành Tiến)

QUẢNG ĐẠI DÂNG HIẾN
1V. 17, 10-16; Dt. 9, 24-28; Mc. 12, 38-44

I. LỜI ĐẦU LỄ
Kính thưa quý OBACE,
Hôm nay, CN-XXXII-TN, lời Chúa mời gọi chúng ta sống tinh thần quảng đại theo gương hai bà góa.
Hình ảnh “Hũ bột không cạn, bình dầu không vơi” cho chúng ta cảm nhận tình thương của Thiên Chúa luôn lớn hơn lòng quảng đại của con người. Nói cách khác: khi con người càng biết cho đi thì càng được Thiên Chúa ban lại gấp bội.
Tham dự thánh lễ hôm nay, xin cho chúng ta biết rộng tay cho tha nhân hầu nhận được muôn vàn ân sủng của Thiên Chúa.
II. GIẢNG
Kính thưa quý OBACE,
[Hồi tôi còn làm ‘thầy chú’ ở nhà thờ khu Gia Viên, tôi đã từng chứng kiến và cảm nhận đời sống khó khăn và lòng quảng đại của các bà góa. Rất nhiều lần, tôi đã nhận được từ các bà góa đi chợ về, ghé nhà xứ, cho tôi một nắm xôi, chai nước mắm hay mấy con tôm khô để nấu canh. Khi vị chủ chăn của giáo phận [là đức Cha cố Phaolo Maria] mời gọi đóng góp cho công cuộc truyền giáo hay nuôi dưỡng các cha cố đã nghỉ hưu, các bà đã về nhà đưa tới cho cha xứ số tiền -dù ít ỏi- đã dành dụm được. Tích tiểu thành đại, nhiều người quảng đại góp lại, số tiền mà giáo xứ Gia Viên gửi lên TGM không kém gì những xứ lớn và giàu có bên cạnh. (N.B: tùy nghi sử dụng câu chuyện thích hợp].
Lời Chúa hôm nay kể cho chúng ta nghe về hai bà góa. Cả hai khác nhau về không gian và thời gian, nhưng lại có chung một điều là dám sẵn sàng hi sinh những gì cần thiết nhất của mình để quảng đại hiến dâng giúp cho người của Chúa và công việc nhà Chúa.
Thật vậy, bài đọc thứ nhất trích sách Các Vua cho biết vì thời tiết hạn hán mất mùa, dân chúng đang phải sống trong cảnh lầm than vất vả. Điều này đã được chính bà goá Sarepta mô tả cho tiên tri Elia: “Có Chúa là Thiên Chúa hằng sống chứng kiến : Tôi chỉ còn một ít bột và ít dầu. Tôi sẽ đi kiếm một ít củi để làm bánh ăn và rồi chết”. Ay vậy mà khi Êlia -vị tiên tri của Chúa- ngỏ lời xin giúp đỡ, bà đã không tiếc chút bánh và bột ít ỏi còn lại hầu có thể kéo dài sự sống cho bà và con trai, mà lại dùng tất cả để lo một bữa ăn cho vị tiên tri hầu ông có thể lên đường thực thi ý Chúa.
Cũng vậy, bà goá nghèo trong bài Tin Mừng cũng tỏ ra hào hiệp không kém. Trong lúc những người giàu có bỏ rất nhiều tiền vào thùng dâng cúng để tu bổ đền thờ, thì bà goá nghèo lại âm thầm dâng cho Chúa những đồng xu nhỏ bé của mình.
Dưới mắt người đời, việc làm của bà chẳng dám đem ra so sánh với ai; hai đồng xu bà góp cũng chẳng bõ bèn gì so với công trình nguy nga của đền thờ.
Hành động của bà, tuy âm thầm nhỏ bé nhưng không lọt ngoài sự chăm chú quan sát của Chúa Giêsu. Chúa khen bà là người đã bỏ vào hòm tiền nhiều nhất; lý do được Chúa Giêsu cho biết; đó là: “Tất cả những người kia bỏ của mình dư thừa, còn bà đang túng thiếu, vậy mà đã bỏ tất cả những gì mình có để nuôi thân [mà hiến dâng cho Thiên Chúa]”.
Kính thưa ông bà anh chị em.
Trong cuộc sống, nhiều khi chúng ta đánh giá người khác qua địa vị, dáng vẻ bên ngoài hay qua số của cải người ta dâng cúng. Thiên Chúa lại nhìn thấu suốt tâm hồn. Cho nên, đối với Chúa -Đấng giàu có vô song- Ngài chỉ cần tấm lòng con người. Vì vậy, số tiền nhiều ít không quan trọng; vấn đề là người ta có sẵn lòng dâng cho Chúa một cách quảng đại và vô vị lợi hay không?
Hơn nữa, theo lẽ tự nhiên, ai cũng muốn dành ưu tiên cho mình; nhất là quyền ưu tiên về sự sống. Cả hai bà góa đều quên sự sống của bản thân để lo lắng cho người của Chúa cũng như cho việc nhà Chúa.
[Có nhiều người -kể cả một số gia đình công giáo- vì sợ con cái làm ảnh hưởng cuộc sống hai vợ chồng; cho nên -khi có thai ngoài ý muốn- đã tìm cách giết luôn đứa con khi nó chưa được sinh ra!]
Vâng, bài học quảng đại của hai bà góa hôm nay mời gọi chúng ta mở rộng lòng mình đối với Chúa và với anh chị em.
Kính thưa quý OBACE, sách TĐCV đưa ra cho chúng ta một châm ngôn sống: “Cho thì có phúc hơn là nhận”. “Hũ bột không cạn và bình dầu không vơi” là hình ảnh tuyệt vời cho thấy lòng quảng đại vô biên của Thiên Chúa. Không chỉ có thế, Thiên Chúa còn ban cho con người Người Con duy nhất của Ngài. Bài đọc 2 trích thư Do thái cho chúng ta biết: Người Con duy nhất ấy đã vì sự sống của con người mà hiến dâng sự sống chính mình. Ngài đã dâng lễ tế là chính thân mình Ngài một lần, dứt khoát, để hủy diệt tội lỗi và ban cho con người sự sống mới.
- Là Kitô hữu, chúng ta đã lãnh nhận sự sống và muôn vàn ân sủng Chúa ban. Chúng ta có cảm nhận được tình thương của Ngài đã, đang, và không ngừng tuôn đổ trên chúng ta chưa?
- Cả gia đình đang đứng trước nguy cơ chết đói, ấy vậy mà bà góa ở Sarepta đã sẵn sàng dâng phần ăn của gia đình mình cho vị tiên tri. Trong cuộc sống hôm nay, chúng ta có sẵn sàng cho tha nhân không? thường chúng ta cho cái họ cần hay cho cái chúng ta dư thừa?
Ước gì qua lời Chúa hôm nay, chúng ta xác tín Chúa luôn biết rõ tâm hồn chúng ta. Xin cho chúng ta noi gương hai bà góa sẵn sàng quảng đại cho đi; và chúng ta tin rằng Chúa không chỉ sẽ ban cho chúng ta “hũ bột không bao giờ cạn và bình dầu không vơi” là của ăn vật chất mà Ngài -ngay lúc này đây- đang sẵn sàng trao ban cho chúng ta Thánh Thể là Thịt Máu Ngài hầu đảm bảo sự sống đời đời cho chúng ta. Amen.
Thành Tiến

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bộ sưu tập hình hang đá máng cỏ

Liên kết các Blog

  • - CHÚA NHẬT 27 THƯỜNG NIÊN – B KÍNH TRỌNG THỂ ĐỨC MẸ MÂN CÔI Is 61,9-11; Gl 4,4-7; Lc 1,26-38 CHỦ ĐỀ: MARIA, NGƯỜI NỮ ĐỨC TIN SỨ ĐIỆP: Siêng năng lần hạt; ca...

Album CHẶNG ĐÀNG THÁNH GIÁ

Album SAO CON KHÔNG CÓ LỜI RU

Lượt xem:

Web Page Traffic Counter

Powered By Blogger