Chủ Nhật, 25 tháng 10, 2009

CN-XXX-TN-B

GIẢNG-CN-XXX-TN-B
TRỞ NÊN ĐÈN SÁNGGr 31,7-9; Dt 5,1-6; Mc 10,46-52
I. LỜI ĐẦU LỄ
Kính thưa quý OBACE, hôm nay, CN-XXX-TN, lời Chúa trong Tin Mừng kể cho chúng ta việc Chúa Giêsu chữa một người mù được sáng mắt.
Phần chúng ta, rất có thể chúng ta không mù lòa về mặt thể lý nhưng chắc chắn -ít nhiều- chúng ta đều mù lòa về phần tâm linh.
Tham dự thánh lễ hôm nay, xin cho chúng ta
-noi gương anh mù Bartimê
- biết vượt qua những ‘rào cản’ khách quan từ bên ngoài, nhất là vượt lên chính mình để nài xin Chúa Giêsu cứu chữa chúng ta.
II. GIẢNG
Kính thưa quý OBACE, Ngày nay người ta nói nhiều đến việc mù chữ, các lớp bổ túc văn hóa cũng nhằm xóa đi tình trạng mù chữ. Những năm gần đây -khi Internet phát triển- người ta còn nói ‘không biết sử dụng máy vi tính cũng được kể là mù chữ!’. Nhiều cha già gặp rất nhiều khó khăn trong việc sử dụng máy vi tính [Có cha khiêm nhường nhìn nhận: “cái này thì cha mù tịt!”.] Giống như coi phim tàu chúng ta vẫn nghe nói “Tiểu nhân có mắt như mù, xin quan lớn [hoàng thượng] cứu xét!”. Nhìn nhận như thế thật đáng khâm phục; cho nên người ta bảo: “Mù không sợ cho bằng không nhìn nhận tình trạng mù lòa của mình”. Chúa Giêsu nhiều lần trách những người phariseu cứng tin “Họ có mắt mà như mù; họ nhìn mà không thấy…”. Người mù trong Tin Mừng chúng ta vừa nghe đã can đảm nói lên với Chúa Giêsu tình trạng mù lòa của mình. “Lạy thầy, xin thương xót tôi, xin cho tôi được thấy”. Có một câu chuyện kể như thế này:
Một anh mù đi thăm một người bạn. Đã lâu không gặp nên đôi bạn hàn huyên mãi quên cả thời gian. Khi trời tối mịt thì anh mù mới cáo từ ra về. Anh bạn bảo: “Thôi để tôi thắp cho anh cái đèn, trời tối quá rồi”. Anh mù nghĩ là bạn muốn đùa nên trả lời: “Anh chọc quê tôi hả? Tôi mù thì ngày và đêm có khác gì nhau đâu”. Anh bạn vội vàng xin lỗi nói: “Tôi đâu có dám, ý tôi là anh nên cầm cái đèn để người ta sẽ thấy sáng và không đụng phải anh”. Anh mù nghe nói có lý liền vui vẻ xách đèn ra về. Đi được một đoạn thì có một người đi ngược chiều đụng phải, làm anh mù ngã xuống vệ đường. Quá tức giận, anh ngồi dậy chửi đổng: “Đồ đui, người ta cầm cái đèn sáng như thế này mà không thấy hả?”. Người kia liền mắng lại: “Mày mới là đồ đui, đèn tắt mẹ từ lúc nào mà còn chửi người ta! Nếu đèn mày sáng thì tao đâu có tông vào mày!”. [lồm cồm bò dậy, lần này, anh thắp đèn, che chắn cẩn thận. Aáy vậy mà đi được một quãng, anh lại bị một anh chàng tông vào. Bực quá, anh quát: “Đèn tôi sáng như thế này mà anh còn tông vào tôi sao! Người kia run rẩy trả lời: “Xin lỗi, vì tôi bị mù!”]
Trở lại câu chuyện trong Tin Mừng. Vào thời Chúa Giêsu, tại đất nước Do thái có rất nhiều người mù, nhưng Chúa Giêsu không chữa cho tất cả. Ngài chỉ chữa cho một vài người trong những tình huống cần thiết. Như thế, Chúa Giêsu đến trần gian không nhằm giải thoát con người khỏi tình trạng mù lòa về mặt thể lý hay mù chữ về mặt tri thức nhưng nhằm giải thoát con người khỏi tình trạng mù lòa về mặt tâm linh. Thật vậy, bài Tin Mừng cho thấy, anh mù
-sau khi được Chúa cho sáng mắt
- đã tin và bước theo Đức Giêsu.
Thánh sử Luca còn cho biết thêm: khi chứng kiến việc này, toàn dân cất tiếng ngợi khen Thiên Chúa. (x. Lc 18, 52).
Kính thưa quý OBACE, Có lẽ chúng ta không bị mù về mặt thể lý nhưng hầu hết chúng ta mù lòa về thiêng liêng. Chúng ta mù lòa nên không nhận ra những người nghèo là hình ảnh của Chúa; chúng ta mù nên không nhận ra Chúa hiện diện trong các bí tích -nhất là bí tích thánh thể- để chúng ta dự lễ và rước lễ cho xứng đáng. Có nhiều người thấy tiền thì sáng mắt nhưng thực ra tâm hồn lại rơi vào tình trạng mù tối; bị đồng tiền che mắt dẫn lối đưa đường, làm những việc phạm pháp, trái với lương tâm...
Khi nhìn nhận như thế, chúng ta mới thấy câu chuyện về anh mù không còn là câu chuyện xa lạ của 20 thế kỷ trước, mà là câu chuyện của mỗi chúng ta hôm nay. Tuy nhiên, Thiên Chúa vẫn đang từng ngày dọi chiếu ánh sáng cứu độ vào cuộc đời chúng ta.
Bài đọc thứ I trích sách tiên tri Gieremia tiên báo cảnh vui mừng khi dân chúng đang ở trong tình trạng tối tăm của kiếp nô lệ được Giavê Thiên Chúa cứu thoát đưa về xứ sở. Bài Tin Mừng, thánh Marco cho biết Chúa Giêsu -Đấng là Sự Sáng- đã đến giải thoát chúng ta khỏi tình trạng mù lòa tăm tối.Nói như thế, vì từ khi nguyên tổ phạm tội, loài người sống trong cảnh tăm tối của tội lỗi. Khi lãnh nhận bí tích rửa tội, Kitô hữu được Chúa dẫn đưa vào nguồn sáng; và điều này được diễn tả qua nghi thức diễn nghĩa. Sau khi rửa tội, người tân tòng được trao cho cây nến sáng thắp từ nến phục sinh. Khi trao nến cho người tân tòng [hay cho người đỡ đầu, nếu người được rửa tội là trẻ nhỏ], thừa tác viên của Giáo Hội kèm theo lời đọc “Con đã trở nên ánh sáng Chúa Kitô. Vậy con hãy luôn sống như con cái sự sáng”. Nghĩa là từ nay, người tân tòng không chỉ được sáng mà còn mang lại ánh sáng cho người khác như lời Kinh Hòa Bình của thánh Phanxicô Assisi mà chúng ta vẫn hát: “Lạy Chúa từ nhân…, xin hãy dùng con như khí cụ bình an của Chúa,...để con đem yêu thương vào nơi oán thù…
Để con dọi ánh sáng vào nơi tối tăm, đem niềm vui đến chốn u sầu”.
Như thế, sứ mạng của người Kitô hữu không chỉ là ‘đem yêu thương vào nơi oán thù’ mà còn phải ‘dọi ánh sáng vào nơi tối tăm’ nữa. Thực tế cho thấy, nhiều Kitô hữu -trong đó có chúng ta- đã để ngọn đèn đức tin của mình tắt ngúm từ lâu hay đèn đã cạn dầu chỉ còn leo lét không đủ sáng.
Vậy, ước gì, qua lời Chúa hôm nay, xin cho chúng ta nhận ra tình trạng tăm tối của mình; để -noi gương anh mù Bartime- khiêm tốn, can đảm kêu xin Chúa cứu chữa. Xin cho chúng ta cũng ý thức bản thân mình -vốn từng nô lệ trong kiếp tội lỗi- đã được Chúa biến đổi trở nên con cái sự sáng để chúng ta biết quyết tâm xa tránh tội lỗi; thánh hóa bản thân không ngừng hầu trở nên đèn sáng soi chiếu vào lòng người và vào thế giới còn nhiều tăm tối hôm nay. Amen.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bộ sưu tập hình hang đá máng cỏ

Liên kết các Blog

Album CHẶNG ĐÀNG THÁNH GIÁ

Album SAO CON KHÔNG CÓ LỜI RU

Lượt xem:

Web Page Traffic Counter

Powered By Blogger